Chương 9: Tôi biết

749 52 2
                                    

"Anh thích ăn món gì?"

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

"Anh thích ăn món gì?"

Câu hỏi bất ngờ khiến anh khựng lại. Vốn anh chỉ định trêu cô một chút thôi vì lần nào gương mặt ngại ngùng khó xử của cô cũng đáng yêu khủng khiếp. Chính bản thân anh cũng không biết rằng từ khi nào, và tại sao anh lại chú ý tới cô.

Chắc chắn là anh bị thu hút bởi vẻ rạng ngời tươi sáng của cô, đôi mắt cười lúc nào cũng cong cong như nửa vầng trăng cùng nụ cười luôn thường trực trên môi, nguồn năng lượng tích cực khiến bất kỳ ai cũng không thể rời mắt. Nhưng nếu chỉ có vậy, anh tin mình sẽ không để ý tới cô nhiều đến thế. Có thể anh vẫn không quên được hình ảnh cô gái cầm điếu thuốc trên tầng thượng ngày hôm đó, cô gái với gương mặt thẫn thờ gần như bất lực, nhưng vẫn cố gắng đấu tranh với chính bản thân mình. Chính anh cũng không dám chắc lý do thực sự là gì, anh chỉ biết càng tiếp xúc với cô, anh lại càng không ngăn nổi bản thân mình muốn lại gần cô hơn một chút.

Trước đây anh luôn luôn tách biệt rõ ràng công việc và cuộc sống riêng, không phải bởi anh khó gần, hay vì anh cho rằng mình không nên yêu đương với người làm trong ngành giải trí, mà bởi chưa từng có đồng nghiệp nào tạo cho anh được cảm giác gần gũi và dễ chịu như Se Jeong. Anh cũng rất ít khi chủ động làm thân hay trêu đùa với bất cứ bạn diễn nào, nhưng với cô thì khác, thi thoảng anh lại không kìm lòng được mà bông đùa vài câu. Hết lần này đến lần khác, rõ ràng là cô bối rối nhưng vẫn cố tỏ ra không có gì, thậm chí đôi khi còn nghịch ngợm trêu chọc lại anh, nhưng gương mặt đỏ bừng cùng đôi mắt luôn không dám nhìn thẳng thì không thể nói dối. Chỉ như vậy thôi cũng khiến anh thấy thỏa mãn, vui mừng như một đứa trẻ được cho kẹo vậy. Thứ cảm xúc này ngọt ngào đến nỗi đôi khi anh lười biếng đến mức không muốn gọi tên nó ra.


"Anh Hyo Seop?"

Anh định thần lại, đôi mắt vừa rồi còn vô định chuyển sang nhìn xoáy vào cô gái trước mặt. Se Jeong đang bày ra vẻ mặt ngơ ngác, không hiểu nổi mình đã nói gì sai.

"Anh thích món em thích."

Anh cười khẽ, môi cong lên để lộ hàm răng trắng và đều tăm tắp, đôi mắt sóng sánh thứ tình cảm như mật ngọt khiến Se Jeong vô thức thất thần. Cô lúng túng đưa mắt sang hướng khác, không dám nhìn thẳng vào mắt anh, lắp bắp:

"Em..em..."

Hyo Seop tiến lên một bước, khoảng cách giữa hai người giờ chỉ còn không đến một bước chân.

"Se Jeong này, anh..." 

"Cạch!"

Câu nói của anh còn chưa trọn vẹn thì cửa đột ngột mở ra. Cả hai theo phản xa nhìn về phía cửa. Quản lý Ha và trợ lý Ha Neul của Se Jeong bước vào, cũng bất ngờ vì người đang xuất hiện trong tầm mắt, hai người đứng ngây ra không nói được gì.

[FANFIC] CHẦM CHẬM THÍCH EM [SEOPJEONG COUPLE]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ