Chương 13: Mặt trời ở trong tim

1K 49 20
                                    

"Giờ anh về nhà à?" - Se Jeong hỏi

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

"Giờ anh về nhà à?" - Se Jeong hỏi.

"Anh ở đây đợi em nhé." - Hyo Seop hỏi, tay vẫn nắm lấy tay cô thật chặt.

"Không được." - cô ngay lập tức gạt đi - "anh về ngủ một giấc đi. Nhìn anh trông như cả một tuần không được ngủ ấy. Hôm nay lịch của em cũng kết thúc muộn lắm."

"Tại ai mà anh không ngủ được chứ..." - anh làu bàu.

Se Jeong thấy có chút bất lực, anh vẫn tần ngần ngồi tại chỗ không nỡ rời đi. Hyo Seop ngồi trên ghế, Se Jeong đứng trước mặt anh, đôi chân dài thẳng tắp của anh bao quanh cô, khiến cô thấy hơi buồn cười. Người đàn ông trước mặt cô lúc này khác hẳn hình ảnh thường thấy mà trông như một đứa trẻ vậy, đáng yêu vô cùng. Cô vò vò mái tóc anh, dỗ dành:

"Thôi nào. Em đang làm việc mà. Anh về nghỉ ngơi đi. Tối về nhà em gọi cho anh nhé."

"Đành vậy. Nhưng mà trước khi về..."

Hyo Seop bỏ lửng câu nói, cánh tay mạnh mẽ vòng qua eo kéo cô sát vào người mình. Bị bất ngờ nên hai tay cô theo phản xạ đặt lên vai anh để giữ thăng bằng. Khuôn mặt cô thì gần như dúi hẳn vào cổ anh. Chất vải mềm mại khiến cô nóng ran cả mặt. Cô đứng thẳng dậy, mắt vờ nhìn bâng quơ xung quanh, không dám nhìn thẳng. Anh hài lòng khi thấy gương mặt đỏ bừng trước mặt, rướn cổ lên, đôi môi như có như không phớt nhẹ lên má cô rồi rời ra, dừng cách môi cô khoảng chừng mười phân, mắt nhìn cô chờ đợi. Se Jeong cảm thán, sao một người đàn ông cao đến gần một mét chín mươi lại có thể mè nheo đến mức này nhỉ. Cô nhìn anh một lúc lâu vẫn không thấy anh có dấu hiệu thay đổi tư thế ngồi, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn nhắm mắt áp môi mình lên môi anh.

Nụ hôn dè dặt của cô khiến Hyo Seop trở nên thiếu nhẫn nại, anh lại càng siết chặt cánh tay hơn, một tay ôm lấy má cô, đôi môi bắt đầu chuyển động khiến cô hơi mơ màng. Hyo Seop thấy thế lại càng nhiệt tình hơn, nhân lúc cô mở miệng để tìm kiếm chút không khí, anh liền đưa lưỡi vào quấn lấy chiếc lưỡi đỏ hồng của Se Jeong. Nụ hôn dây dưa triền miên, kéo dài đến tận khi cô gần như không thở nổi nữa anh mới lưu luyến buông cô ra. Se Jeong vẫn chưa hoàn hồn, đôi mắt như phủ một lớp sương, gò má ửng hồng, đôi môi bị hôn đến đỏ mọng càng thêm phần quyến rũ. Anh buồn bực cắn nhẹ lên môi cô, laù bàu:

"Sao mà lịch quay của em dày thế. Bực mình thật đấy..."

Se Jeong dở khóc dở cười.



---



Cuối cùng thì cô cũng thuyết phục được Hyo Seop trở về trước để quay trở lại công việc. Buổi chiều nắng còn gắt hơn nhưng Se Jeong lại không thấy mệt tí nào. Mọi người trong đoàn đều bất ngờ khi ai cũng uể oải thì cô lại trông tràn đầy năng lượng, thậm chí còn hào hứng hơn lúc sáng. Ngoài Ha Neul ra thì chẳng ai biết được lý do tại sao. Lúc trưa cô bé đi lang thang khắp nơi rồi căn gần hết giờ giải lao thì trở lại. Chỉ cần nhìn gương mặt ửng đỏ cùng ánh mắt long lanh của Se Jeong, Ha Neul cũng hiểu rằng Hyo Seop đã thành công.

[FANFIC] CHẦM CHẬM THÍCH EM [SEOPJEONG COUPLE]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ