'Thiên Thần'

112 14 0
                                    


Tommy's POV


Tại sao giờ này Techno lại đến?
Anh ấy luôn xuất hiện và đến thăm mình bất thình lình, và chẳng có lời giải thích nào cho hành động đột ngột ấy cả.

Ngay khi cảnh cáo Wilbur rời khỏi phòng, chỉ cách sau câu nói của tôi vài giây, cánh cửa đã lập tức mở, cả bên mặt đập vào tường, thậm chí là rung chấn cả cái tủ kế bên,

Chiếc bình hoa vỡ toang một cách oan nghiệt, chói tai tôi, từng mảnh vụn tung tóe dưới sàn, chúng rơi ngay trước mũi chân tôi.

Ánh mắt tôi liên tục đảo lộn, từ cánh cửa bị mở toang đến bình hoa bị vỡ, từng cái liếc của tôi theo dõi những mảnh vỡ văng đến nơi của chúng.

Nhưng vẫn còn bận tâm mà liếc mắt ra sau, bản thân thở phào an tâm khi bóng dáng ai kia đã chạy khuất đi kịp thời.

"TOMMY!"

Techno xông vào phòng, một bên tay của anh nắm chặt nắm đấm cửa, gương mặt bức bối dò xét khắp người tôi.

"..gì-gì vậy..?", tôi lắp bắp, sợ sệt theo dõi ánh mắt của Techno.

"Sam, chẳng phải tôi nói với cậu rồi à?"

Techno ngả người về sau, anh thả lỏng nắm đấm cửa và nghiêng đầu sang phía trái của anh, có lẽ bác sĩ Sam cũng đang có mặt ở ngoài.

"Techno, bình tĩnh"

"Tôi bảo cậu trông nom Tommy cẩn thận, trước giờ cậu làm tốt lắm cơ mà, sao lại sơ suất, còn tùy tiện để Tommy trốn ra ngoài nữa vậy?"

"Chuyện đó tôi sẽ nói sau, hiện giờ việc công ty cậu đang gấp, cứ về giải quyết, bộ cậu mất niềm tin vào tôi dễ thế à?"

"Đúng, chính cậu đã lựa chọn nói dối để qua mặt tôi, lòng dạ con người thay đổi nay mai, ai biết cậu đang thực sự nghĩ cái gì"

"Chậc, đúng là hết cách, cậu giao lại mấy tên trông chừng cả Tommy lẫn tôi cho rồi, sau đó mau về công ty giải quyết chuyện đi"


Techno lập tức ngoảnh đầu sang phía tôi, ánh nhìn và đôi mày cau có của anh vẫn giữ nguyên đấy trên gương mặt, anh không nói trong khoảng thời gian đầu khiến tôi càng đoán mò nhiều hơn về chuyện gì đang diễn ra.

Tôi bắt đầu chuyển sang khó chịu sau gần 10 giây anh nhìn tôi, trước khi kịp lên tiếng thì phát ra sau lưng anh là tiếng hét của một người.

Techno quay người lại, anh bình thản như thể biết chắc chủ nhân tiếng hét đó sẽ đến đây, từng bước chậm rãi đi về hướng thang máy, tôi không tài nào nhìn được người vừa hét lên là ai, đám vệ sĩ bỗng nhiều vô số kể chắn hết tầm nhìn, cả bác sĩ Sam dường như cũng bị họ chặn lại tránh tiếp cận gần tới phòng của tôi, tuy vẫn chết chân trong phòng nhưng khi liếc xéo sang phải vẫn thấy mái tóc nâu hạt dẻ của bác sĩ Sam đang nhấp nhô sau bờ vai lực điền của mấy tên vệ sĩ.


"Tubbo-ơn trời...cậu không sao chứ?"

Tôi như vừa tỉnh cơn mê sảng, bản thân chắc sẽ không bao giờ đoán được nhân vật tại sao lại xuất hiện lúc này lại là Tubbo, và có vẻ là đi chung thêm với cậu chàng Ranboo nữa.

_1 Year Ago_[SBI-MCYT]_Tạm dropNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ