Buổi tối, theo thường lệ hoàng đế lại đến Vô Ưu cung nhưng rõ ràng bây giờ còn chưa qua giờ ăn tối mà Vô Ưu cung đã tắt đèn đi ngủ, Thẩm An đến báo với người của Vô Ưu cung rằng bệ hạ đến thì chỉ nhận được tin Triết tần không khỏe, đã nghỉ ngơi rồi. Trước kia vốn là Triết tần không thích hoàng đế, lúc hắn đến nàng chỉ lạnh nhạt mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm, bây giờ lại không muốn cho hắn vào:
- Mở cửa, ta vào nhìn Triết tần một chút
- Bệ hạ, người đừng chọc giận Triết tần nữa, hay người ghé chỗ của Dung Tần đi, Dung tần mang thai gần năm tháng mà ngài
- Vậy ngươi sang đó thăm nàng đi, ta vào thăm Triết tần
- Bệ hạ, bệ hạ không thể đâu
Hoàng đế mặc kệ sự ngăn cản của cung nhân Vô Ưu cung vẫn tiến vào bên trong, bên trong Vô Ưu cung tối đen chỉ có phía trước vẫn còn đèn trong lồng đèn của các cung nhân gác đêm, hắn nhẹ đẩy cửa vào thấy Triết tần vậy mà thật sự nằm trên giường ngủ rồi, đến khi hắn ngồi xuống bên cạnh nàng mới lờ mờ mở mắt nhìn hắn:
- Ta làm nàng thức giấc sao?
- Sao ngài lại đến đây? Không phải thương xót hoàng hậu sao?
- Nàng đừng giận nữa, đều nghe theo nàng có được không? Nếu là Hiền Phi thì để sau tết xử trí, nhưng nếu người đứng sau không phải Hiền Phi thì xử trí sớm có được không?
- Còn nửa tháng nữa là tết, ngài đã tra ra đâu, ngài về đi, ta muốn ngủ
- Giang sơn này đều là của ta ta muốn ở đâu thì là ở đó, tối nay ta ở đây nhé
- Giang sơn này chỗ nào cũng của ngài nhưng Vô Ưu cung ta làm chủ
- Linh Linh ngoan đừng giận ta nha, sau này không dám cãi nàng nữa, cho ta ngủ ở đây đi
Nhìn hắn lấy lòng nàng như vậy nàng cũng thật không nỡ, dù sao cũng đã lỡ nhau một lần, lần này nàng lại vì người khác mà tức giận với hắn, Thục Linh giơ tay lên chạm vào khuôn mặt lấy lòng của hắn khẽ hỏi:
- Chàng đã ăn gì chưa?
- Chưa, ta muốn ăn cùng nàng
- Ta ăn rồi
- Vậy ta ngủ cùng nàng
Dứt lời hắn liền cởi áo ngoài muốn nằm xuống cạnh nàng, Trịnh Thục Linh hoảng hốt ngồi dậy:
- Sao lại vậy, chàng ăn đi, ta đợi chàng
Nghe nàng nói đợi hắn, hắn không kiềm được mà nở nụ cười, bên ngoài Thẩm An nghe Triết tần không đuổi người cũng phân phó người mang bữa tối lên. Trịnh Thục Linh không buồn ngủ, vốn muốn giận dỗi với hắn nên mới lên giường sớm không ngờ lại ngủ quên mất, bây giờ nàng cũng đã bị hắn làm cho tỉnh, ngáp một cái nàng đứng dậy khoác áo choàng ngoài đến ngồi bên cạnh tựa đầu vào vai hắn. Hoàng đế ngoài ý muốn lại được nàng tựa vào, nhìn nàng như con mèo nhỏ đang híp mắt tùy ý tựa người vào hắn, hắn cảm thấy sau này nàng nên có chuyện nhờ hắn nhiều hơn mới đúng, nhìn xem, hắn rất thích ở gần nàng như thế này:
- Chàng nhanh lên, ta muốn ngủ
Hắn không trả lời nàng nhưng lại múc một muỗng tổ yến đưa đến trước miệng nàng:
BẠN ĐANG ĐỌC
Hoàng đế bệ hạ sủng ta đến nghịch thiên
RomantizmTác giả : Tần Khả Nhii Thể loại : cổ đại, trọng sinh, ngọt sủng Thục Linh sống ở thời đại "trai năm thê bảy thiếp, gái chính chuyên một chồng" nhưng nàng lại mơ về một hạnh phúc giống cha nương nàng một đời một kiếp một đôi phu thê. Trớ trêu thay p...