Phác Trí Mân thấy vậy, đuôi mắt kéo lên, kích anh một câu:
- "Đến cốc cà phê cũng bưng không vững, thận không tốt à?"
Điền Chính Quốc nhếch môi, đặt cốc cà phê lên bàn trà, cũng không lau vết cà phê dính trên người, dáng vẻ thong dong nói:
- "Cậu thử một chút không phải sẽ biết sao?"
Phác Trí Mân nhìn lướt qua anh rồi quay người đi ra cửa, giọng nói mang chút kiêu căng vọng vào:
- "Anh mơ đi!"
Người xon trai này ăn phải gan hùm mật gấu hay sao?
Phác Trí Mân rời khỏi biệt thự, vỗ vỗ ngực, thở dài một hơi.
Kẻ địch giống như một chiếc lò xo, ta yếu thì hắn mạnh!
Hùng hồn oán giận "Trịnh Hạo Thạc" vài câu, cậu có cảm giác bản thân thiên hạ vô địch rồi.
"Trịnh Hạo Thạc" cũng không đáng sợ đến thế!
Về sau cậu mà còn chịu anh uy hiếp, cậu chính là con chó!
........
Phác Trí Mân ngồi xe đến tập đoàn Phác Thị.
Khi cậu còn rất nhỏ từng cùng Phác Ngọc Băng đến Phác Thị một lần, sau này lớn lên, mỗi lần đi qua chỉ có thể đứng ở bên ngoài nhìn vào thôi.
Nguyện vọng lớn nhất của cậu trước đây chính là Nguyệt Hạ Vân có thể nhìn cậu một chút, có thể quan tâm cậu một chút, chưa từng nghĩ sẽ vào Phác Thị, muốn có cổ phần.
Không ngờ rằng, vậy mà có một ngày, cậu lại được Phác Trí Thành mời đến Phác Thị làm việc.
Cậu hít sâu một hơi, hơi hất cằm, nhấc chân bước vào.
Ngày đầu tiên Phác Trí Mân đến, cũng không có thẻ nhân viên, vừa vào liền bị nhân viên lễ tân ngăn lại:
- "Xin hỏi cậu tìm ai?"
Phác Trí Mân quay đầu nhìn cô, mỉm cười, đôi mắt mèo sáng tựa vì sao:
- "Phác Trí Mân đến làm việc."
Họ Phác? Nhân viên lễ tân ngơ ngác nhìn.
- "Ôi ai đây?"
Tiếng Phác Ngọc Băng vang lên sau lưng.
Ngay sau đó, tiếng giày cao gót vang lên, "cộp cộp cộp", càng ngày càng gần.
Phác Ngọc Băng đi tới trước mặt cậu, khi nhìn rõ mặt cậu, cả người kinh hãi trừng to mắt, đến giọng nói cũng lạc đi:
- "Cậu, cậu là ai?"
- "Chị, em là Trí Mân, chị không nhận ra em sao?"
Tiếng Phác Trí Mân cực kì dịu dàng nhưng qua tai Phác Ngọc Băng lại lộ ra một loại cảm giác u ám lạ thường.
Phác Ngọc Băng vô thức lùi về sau 2 bước:
- "Tại sao cậu lại trở thành thế này?"
- "Em vốn dĩ lớn lên thế này, chị phải nhìn kĩ vào, em chính là em ruột của chị, nếu ngay cả chị cũng không nhận ra em, sau này đồn ra ngoài có lẽ sẽ bị người ta cười nhạo đó?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Kookmin] Cậu vợ thay thế
ContoĐây là truyện chuyển ver từ NGÔN TÌNH. Nếu bạn không thích thì có thể không đọc, đừng buông lời cay đắng ở phần cmt. Mình sẽ cố gắng rút gọn số chương vì bản gốc hơi dài.