Sau khi bữa tiệc kết thúc, Riki biết tin Santa sẽ tới ở trong dinh thự nhà cậu với nhiệm vụ bảo vệ cho an nguy cho các thành viên trong gia đình. Nhưng cũng kể từ đó Riki không được ra ngoài trong suốt một thời gian dài. Đổi lại cậu cũng đã biết Santa không phải người cứng nhắc như cái cách mà hắn hay tỏ ra, gặp gỡ lâu ngày, quan hệ chủ tớ dần biến thành bạn bè. Cũng trong khoảng thời gian này, Riki vô tình phát hiện, Santa dường như rất để ý đến chị gái của cậu, Yumeri.Khởi điểm có lẽ là khi Santa được điều đến dinh thự. Ban đầu Riki thực sự lo lắng cho mối nhân duyên không tương xứng này. Cả cậu và Yumeri đều hiểu kể từ lúc được sinh ra, có rất nhiều chuyện không do bản thân quyết định, hôn sự càng là chuyện quan trọng và khắt khe nhất. Mà theo Riki thấy, Santa không phải đối tượng tốt nhất mà gia đình cậu nhắm đến.
Mãi đến trong một lần âm thầm theo dõi, Riki mới biết được chuyện tình bí mật thực ra không thuộc về hai người họ. Santa đối với Yumeri là một mối đơn phương không cầu hồi đáp, còn Yumeri sớm đã có người trong lòng, mà Santa chính là người tạo điều kiện để mối nhân duyên đó đơm hoa kết trái.
Khi vừa biết chuyện Riki không kìm được lửa giận trong lòng. Nhưng cậu lại không rõ bản thân tức giận vì chị gái mình lén lút yêu đương hay là tức giận vì người tốt như Santa lại không lọt vào mắt xanh của Yumeri. Đến cả tình cảm của hắn Riki cũng nhìn ra được, vậy mà Santa lại có thể chấp nhận chúc phúc cho người trong lòng mình nhào vào vòng tay của tên đàn ông khác.
"Thật không nhìn ra anh có tấm lòng cao thượng như vậy đó. Chị gái tôi đã tạo phúc gì cho nhân loại mới có được một chiếc lốp dự phòng chất lượng thế này?"
Riki uống một ngụm rượu, hơi men khiến mặt cậu hơi đỏ lên, cũng vì thế mà buộc miệng mỉa mai đối phương.
"Để bụng đói sẽ dễ say."
Santa nói rồi đẩy đĩa thức ăn về phía Riki, ý bảo cậu đừng cứ uống mãi. Hắn cũng nhấp một ngụm, cảm nhận được men rượu đắng chát hoà vào trong khoang miệng.
"Mắt nhìn người của tôi không tệ đâu, tại sao Yumeri lại không chọn anh? Anh chưa từng nghĩ đến việc bày tỏ sao?"
"Người đó đối xử với chị cậu rất tốt, tôi còn có thể làm gì?"
Riki nhíu mày, cậu thức sự muốn biết rốt cuộc cái tên đầu gỗ này tổng hợp lối tư duy logic đó từ loại vật chất gì: "Con người của anh kể cũng kỳ lạ, hoàn toàn không có ý chí tranh giành gì cả? Phổ độ chúng sinh là chuyện nhà Phật, anh đừng có cướp miếng cơm của người ta như vậy."
Thấy Santa vẫn cứ trơ trơ, Riki tiếp tục nói: "Còn nữa, người ta muốn làm anh rể của tôi đó, tôi còn chưa biết hắn là người thế nào, anh dựa vào đâu mà bảo hắn đối tốt với chị tôi? Lỡ đâu hắn ta có âm mưu, diễn kịch trước mặt hai người thì sao?"
Santa nghĩ một chút, cũng bị lời của Riki làm cho lay động, thế nhưng hắn vẫn cứ cố chấp: "Nếu người đó có ý đồ khác, tôi sẽ lập tức xử hắn. Nhưng hiện tại đó là người Yumeri yêu, tôi sẽ không động vào, cậu cũng nên ở một bên quan sát thôi."
Lời ra tới miệng cũng phải nghẹn lại nơi cổ họng, Riki chưa bao giờ cảm thấy bất lực với ai như với cái con người trước mặt. Tình yêu đúng là thứ ma lực đáng sợ, có thể khiến một người cứng nhắc như Santa âm thầm lừa dối chủ tướng của mình. Nếu để bố cậu biết chuyện, đừng nói là tên đàn ông kia, ngay cả Yumeri là con gái duy nhất trong nhà cũng sẽ bị xử đẹp. Chính vì thế cậu chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ, dù là Santa hay Yumeri thì Riki chỉ mong họ sẽ được an toàn.