26.

1.2K 147 16
                                    

Thứ 7 đến rồi. 

Cứ mỗi cuối tuần là Soobin lại xách thân đi lên bệnh viện ở với bà nội 2 ngày rồi về. 

Lần này đi không phải đi một mình, còn có thêm 1 người nữa, đó là Yeonjun. 

Sáng nay lúc đến bệnh viện, hắn vẫn theo thói quen mà ghé qua chỗ của anh một chút, tiện thể mua hoa cho bà.

"Em chuẩn bị đến chỗ của bà sao?" Anh hỏi.

"Ừm, bây giờ em đến đây. Mua hoa chỗ anh tí nữa kiểu gì bà em cũng khen lấy khen để cho mà xem." Hắn đáp.

Yeonjun vẫn như thường lệ gói một bó hoa cúc đại đóa xinh đẹp đưa cho hắn, Soobin lần nào đến chỗ bà nội cũng đều ghé qua anh mua hoa này.

"Anh bây giờ là thanh tra của đội bọn em ở sở rồi mà vẫn còn bán hoa ạ? Anh không tạm đóng cửa 1 thời gian sao?" 

"Chịu về làm thanh tra chỗ bọn em đã là thiệt thòi lớn nhất của anh rồi, làm gì được trả lương." Anh hừ một tiếng cáu bẳn, về đấy có được đồng sứt sẹo nào đâu.

Soobin mở to mắt ngạc nhiên, nếu như mời anh về thì việc trả lương là phải có chứ, sao lại không có được: "Sao lại thế ạ?"

"Vụ án này, đoán chừng kéo dài hết tháng này hoặc đến đầu tháng sau là xong, chừng ấy thời gian ai mà trả tiền? Anh vẫn cần nơi để duy trì nguồn thu nhập chứ." Yeonjun chán ghét trả lời. Giàu thì chẳng bằng ai mà nghèo thì chẳng ai bằng, tự dưng lên cơn về sở làm gì không biết nữa.

Chọc chọc mấy bông hoa đang vươn mình ra chỗ nắng, anh nói: "Mà dạo này anh cũng chả có thời gian đi đâu, giờ lại vướng vụ án kia, hết năm nay có khi anh chỉ có thể đi đi lại lại nhà, cửa hàng, sở cảnh sát."  

"Anh có muốn đến bệnh viện cho đủ bộ không?" Soobin hỏi.

"Gì cơ? Anh có đang hiểu nhầm ý của em không?" Yeonjun lập tức lại, cầm cái bút bi bấm một cái rồi giơ đầu nhọn lên.

Thấy cái đầu nhọn phát sáng kia chuẩn bị dí vào mình đến nơi rồi, Soobin mếu máo lắc đầu: "Ý em là anh có muốn đến bệnh viện cùng với em không, tại em bây giờ đi lên bệnh viện với bà mà. Thực ra thì em thấy cái câu này cũng hơi kì... thôi bỏ đi, coi như em chưa nói gì."

"Được a, đợi chút anh đóng cửa rồi mình đi. Hoa đó không lấy tiền em, anh tặng bà." Trái lại với những gì mà hắn đã nghĩ, Yeonjun đồng ý không chút do dự.

Sau đó Soobin đã chở theo một anh trai xinh xẻo trắng trẻo thơm tho, nhìn thì cứ như là mười mấy mà thực ra đã qua tuổi 30, chở đi tới bệnh viện để thăm bà nội của hắn.

Soobin đi trước, Yeonjun đi đằng sau. Hắn mở cửa phòng ra, nói: "Bà, con đến rồi."

"Đến rồi thì vào đi còn đứng thập thà thập thò ngoài đó." Bà nội hắn đang đọc sách, nhìn thấy Soobin liền không giấu được sự vui vẻ nhỏ.

"Ầy yo... Hôm nay con dẫn một người bạn của con đến thăm bà nè." Hắn đưa anh vào trong.

"Hửm? Bạn à?" Bà nghe nói thế, đồng thời cũng đã nhìn thấy Yeonjun ló mặt vào.

[Soojun] - Bàn tay cho anh nắm, bờ vai cho anh dựaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ