Soobin để tang bà trong đúng 2 ngày rồi quay trở lại với công việc của mình. Mọi người nhìn hắn với bọng mắt thâm quầng đang ngồi trước bảng trắng an tĩnh ghi nhớ tất cả những kế hoạch của đội mà đầy xót xa. Hôm nay là chủ nhật, cũng là ngày thứ 4 hắn nhìn chằm chằm vào cái bảng đó và chỉnh sửa chi chít ở đó.
"Soobin, hay là em cứ nghỉ ngơi một chút đi có được không?" Yeonjun vỗ vỗ vai hắn.
"Không cần đâu, em ổn." Hắn lắc đầu.
"Mắt thâm như gấu trúc vậy mà nói ổn hả? Em cứ chợp mắt một chút là được, không có sao đâu."
"Bây giờ em mà chợp mắt là đến sáng ngày kìa em mới tỉnh lại đấy. Anh cứ yên tâm, em không ngất được đâu." Soobin mỉm cười, đôi môi của hắn nhợt nhạt trắng bệch, làn da thì tái xanh, khuôn mặt hốc hác đến khó tin.
Hắn ngủ rất ít, hầu như chỉ có khoảng thời gian buổi trưa là chợp mắt một chút rồi tự cưỡng ép bản thân thức dậy để làm việc. Cũng không biết là tối về Soobin có nghỉ ngơi đầy đủ hay không nhưng cả đội vẫn chưa thấy cái đôi mắt gấu trúc kia có dấu hiệu mờ đi. Khuyên mãi rồi mà hắn không nghe, mọi người đều bất lực trước sự ngoan cố này. Cứ như vậy, sớm muộn gì Soobin cũng sẽ ngất thôi.
Thứ ba, ngày đó đến rồi.
Yeonjun mặc vest đen, đi giày da, tóc vuốt keo, chải chuốt thật đẹp đẽ để nhìn trông giống giám đốc của 1 công ty. Đề phòng trường hợp xấu nhất là họ yêu cầu bỏ điện thoại, trang thiết bị cá nhân, các thứ đồ không được mang vào trong, Yeonjun đeo 1 chiếc cà vạt trên đó có cài 1 con chip siêu nhỏ để theo dõi và ghi âm. Anh đến nơi đã được hẹn trước để đợi bọn người đó đến đó, phía sau là xe của Soobin và Taehyun bám theo để theo dõi và xác định vị trí.
Có một chiếc xe limousine màu trắng đến để đưa Yeonjun đi. Đội cảnh sát nhận thấy vị trí của anh đã thay đổi rồi cũng bắt đầu di chuyển.
"Yêu cầu đọc mã kích hoạt." Giọng nói vô cảm như người máy của người bảo vệ vang lên.
"1245054981." Anh đọc số và để cho người đó nhập vào trong máy tính để đăng nhập xác nhận danh phận.
"Mời giao nộp điện thoại và thiết bị điện tử."
Yeonjun rút điện thoại ra đưa cho người bảo vệ rồi anh được đưa đến nơi.
Từ vị trí mà Yeonjun đứng đợi người đón đến nơi là mất 30 phút.
Anh đứng ở trước sảnh trung tâm, chưa vội vào trong mà nhìn bên ngoài một lượt, xác định vài thứ rồi mới theo bảo vệ đi lên. Nơi diễn ra buổi đấu giá là tầng cao nhất của trung tâm hội nghị CSJ.
Bên trong được trang trí bày biện đúng như một buổi tiệc rượu của một câu lạc bộ rượu. Quầy pha chế rất đa dạng đồ uống, nhân viên vô cùng chuyên nghiệp.
"Một Flaming Dr Pepper." Anh nói.
Flaming Dr Pepper là loại cocktail rất mạnh thường dễ say, Yeonjun gọi nó vì anh thực sự yêu thích loại này, đừng khinh thường tửu lượng của Yeonjun, anh có thể uống được 1 chai Barcadi 151 mà không hề say đấy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Soojun] - Bàn tay cho anh nắm, bờ vai cho anh dựa
FanficTác giả: RyeoHaemyung - DS17 Main CP: Soobin x Yeonjun Sub CP: nhiều lắm :3 Một vài cameo tỉ đô khác Thể loại: Boyxboy, 1x1, niên hạ, hình sự, phá án, ngọt, xíu ngược, HE WARNING: OOC! OOC! OOC! Note: Khung sườn vụ án trong đây được lấy ý tưởng từ...