Soobin sau chiến thắng ở trên tòa đã về lại sở để tiếp tục làm việc ngay dù kì hạn nghỉ của hắn là tận 1 tháng nữa mới hết cơ, vì mấy việc trên bộ tư pháp nên Soobin được đặc cách ấy mà. Về rồi thì lại có một vấn đề xảy ra, hắn đã cố gắng lắm rồi vẫn không thể tập trung làm việc được. Cuối cùng vẫn không thể kiềm lại được sự tò mò trong lòng mình nên đã sang chỗ của Namjoon.
"Namjoon hyung, em hỏi cái này." Hắn nói nhỏ.
"Hửm?"
"Thứ trưởng bộ quốc phòng và Yeonjun hyung thì liên quan gì đến nhau ạ? Hồi trước em thấy anh í bảo anh í con trai của thứ trưởng, rồi 2 hôm phiên tòa xét xử của em thứ trưởng đều đến, còn giúp em nữa cơ."
"Cái này... Yoongi hyung, mình có nên nói cho thằng bé biết không?" Namjoon chép miệng quay sang Yoongi đang làm việc ở bên cạnh, hỏi.
"Chuyện của Yeonjun ấy hả? Nói đi, nếu không càng để lâu càng khó nói. Soobin lấy ghế ngồi xuống, bọn anh nói cho." Yoongi gật đầu.
Hắn lấy ghế ngồi xuống, bắt đầu nghe hai người anh của mình nói.
"Yeonjun không phải là con trai ruột của thứ trưởng, cậu ta là con trai nuôi."
"Sao lại thế ạ?"
"Thứ trưởng nhận cậu ta làm con trai chứ sao nữa, mười mấy năm liền rồi ấy, chỉ là Yeonjun không có đổi họ thôi. Em biết là Yeonjun từng làm đội phó của đội 5 đúng không?"
"Dạ."
"Lúc anh vào thì Yeonjun làm đội phó được 3 năm rồi, vì sao một con người 22 tuổi mới tốt nghiệp ra trường lại có thể đảm nhận được vị trí đó trong khi trong đội có đến 4 người hơn 30 tuổi vô cùng nhiều kinh nghiệm?"
Sau đó Namjoon mới kể cho Soobin nghe. Lý do là vì người yêu Yeonjun là đội trưởng của đội 5, mà đội trưởng đội 5 lại chính là con trai của cục trưởng cục cảnh sát, cũng chính là thứ trưởng bộ quốc phòng hiện tại.
Nhưng điều đó không có nghĩa là Yeonjun không giỏi, anh tiếp xúc với nghề này từ lúc trong bụng mẹ cũng chẳng sai. Bố Yeonjun trước đây là người của bên pháp y chuyên khám nghiệm tử thi, mẹ Yeonjun lại là một cảnh sát hình sự, lúc mang bầu anh 5 tháng, bà vẫn đi khắp nơi để phá án. Năm 10 tuổi Yeonjun mất cả bố và mẹ trong một vụ hỏa hoạn, anh được đưa vào doanh trại quân đội để huấn luyện, lúc đó đội trưởng tiểu đội của anh chính là người mà sau này anh yêu nhất.
Thứ trưởng bộ quốc phòng mà hồi đó là cục trưởng ấy, ông biết chuyện của hai người, biết rất rõ là đằng khác, ông đồng ý, vô cùng thoải mái để cho hai người đến với nhau. Thậm chí ông còn coi Yeonjun không khác gì con ruột của mình. Yeonjun lúc đó ba mẹ đã mất rồi, vậy nên hai người quan trọng nhất của anh là đội trưởng và cục trưởng.
Sau đó đến năm 25 tuổi, đội 5 có 1 chuyên án về buôn người qua Lào. Trong chuyên án đó, đội trưởng đội 5 bị kẻ chủ mưu kéo xuống vực, Yeonjun theo sau là người trực tiếp nhìn thấy cái chết của người mình yêu. Đó cũng là lý do trực tiếp khiến cho anh không còn làm cảnh sát nữa.
Sau khi 2 thành viên cốt cán đã ra đi, thành viên đội 5 bao gồm có Namjoon và Yoongi trong đó cũng được phân về các tổ, các đội khác để làm việc, 5 năm trở lại đây trưởng phòng của sở mới quyết định thành lập thêm một đội nữa nên mới có đội 5 như hiện tại.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Soojun] - Bàn tay cho anh nắm, bờ vai cho anh dựa
FanficTác giả: RyeoHaemyung - DS17 Main CP: Soobin x Yeonjun Sub CP: nhiều lắm :3 Một vài cameo tỉ đô khác Thể loại: Boyxboy, 1x1, niên hạ, hình sự, phá án, ngọt, xíu ngược, HE WARNING: OOC! OOC! OOC! Note: Khung sườn vụ án trong đây được lấy ý tưởng từ...