Trở lại buổi chiều tối ngày trở về, Vegas đứng trong bếp pha một tách cà phê, giọng nói phát ra từ đằng sau khiến động tác anh khựng lại trong chốc lát..
"Bible, hãy cẩn thận, nếu Pete biết được danh tính thật sự của anh, em không dám nghĩ đến kết cục đó đâu.."
Giọng Macau có chút run lên. Nhưng Vegas lại trầm tĩnh, nghiêm túc, âm điệu trong câu nói của anh hạ xuống một bậc
"Gọi tôi là Vegas."
Dừng một chút, Vegas nhắm chặt mắt như đang nghĩ về điều gì đó, anh lại nói tiếp
"Chuyện đã qua mười năm rồi, cho dù Pete có yêu cô ta đến mức nào thì cuối cùng Pete cũng sẽ chỉ thuộc về một mình tôi mà thôi.
Còn cậu ? Có muốn tôi giúp cậu giết quách đi cái tên đang bên cạnh Top không ?"
Vegas quay người đưa cà phê lên miệng, cười nhìn Macau đang ngồi ở phía đối diện. Nếu có ai thấy được dáng vẻ hiện tại của anh, có lẽ sẽ sốc ngất vì sự khác biệt với Vegas của mọi ngày.
"Không cần. Cứ mặc kệ hắn, dạo đây em cảm thấy bản thân rất có cảm xúc với Kaew, chơi đùa cô ta một chút cũng tốt"
Macau cười khẩy xoa nhẫn trên tay, đứng dậy đi thẳng đến phòng ngủ, quơ quơ tay tạm biệt, giọng nói cậu vẫn còn vang lại
"Anh đến nhà Pete ở tạm đi nhé"
____Pete tỉnh dậy, thân dưới có chút đau nhức không biết từ đâu phát ra, cổ cậu bị ai đó kẹp chặt. Pete cố xoay người, lại phát hiện chân cậu đang đặt ở nơi nào đó..có chút khó nói. Cậu nhìn sang bên cạnh, gương mặt quen thuộc đang ngủ say của ai đó khiến cậu hoảng hồn.
Vegas nhanh chóng bị đánh thức, suốt cả đêm anh dùng tay làm gối cho Pete, giờ mới cảm nhận được một trận tê tái khó tả. Vegas dụi dụi mắt, lại nghe tiếng Pete phẫn nộ
"Mẹ nó, anh đã làm gì vậy hả"
"Làm em"
Câu trả lời thản nhiên khiến đầu Pete như muốn xì khói, cậu dùng chân nhắm ngay bụng anh mà đạp một phát. Vegas nhịn không được kêu lên một tiếng than trời, bộ dáng lôi thôi bước xuống giường.
Người nào đó nhìn thấy cảnh xuân xanh, vành tai ửng đỏ nhưng thâm tâm lại tức muốn chết, liền tung một đấm, khóe môi Vegas liền rướm máu
"Pete, cho dù em muốn đánh nhau cũng phải đợi anh mặc quần áo vào đã chứ"
"Con mẹ anh còn không biết xấu hổ mà nói như thế ?"
Vegas không chịu thua :"Có gì phải xấu hổ ? Đêm qua lúc vỗ mông tôi sao em không cảm thấy xấu hổ đi ?"
Pete nghẹn lời, nghĩ đến việc làm đêm qua lại khẩn trương không thôi. Cậu tung cửa chạy vào phòng vệ sinh, để mặc người kia thỏa mãn cười.
Đến khi Pete trở ra đã không thấy người kia đâu. Cậu thở phào nhẹ nhõm, còn định là sẽ đến trụ sở làm việc, nhưng mùi thơm từ nhà bếp tỏa ra làm lòng cậu bất an không ngừng. Pete bước đến bếp chưa được vài bước đã thấy Vegas mặc tạp dề bước ra. Anh chỉ mặc chiếc quần âu đen cùng tạp dề thô sơ, làm lộ ra hai bắp tay quyến rũ. Trên tay anh là đĩa thức ăn bốc khói nghi ngút.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ VegasPete - fanfic ] Cơn gió thổi muộn
FanfictionĐây chỉ là một fanfic giả tưởng về một thế giới khác của cặp đôi Vegas × Pete, một thế giới yên bình với hai thân phận khác dịu dàng hơn với họ, không hề có bất cứ mối liên hệ nào với series KP, cũng không có sự xuất hiện của mafia, nên ai không hợp...