21.

914 72 9
                                    

Trương Cực tắt điện thoại đặt lên bàn, đứng dậy định đi tìm Trương Trạch Vũ. Bạc Phương Ly nhanh chóng kéo tay cậu lại:

"Giết người ở thế kỉ 21 này là phạm pháp đấy, hơn nữa lát nữa lớp 10 vào học rồi, cậu có đi cũng không tìm được người đâu, tan học rồi nói đi."

Cũng không biết người này có nghe lọt tai hay không, lại mở điện thoại lên, một mặt nghiêm túc nhìn, hai mày chau lại, hai ngón tay gõ trên màn hình nhanh như bay. Bạc Phương Ly lại gần nhìn, hai mắt mở to:

Trương Cực lập một acc clone, một người bá chiếm gần nửa bình luận dưới bài viết...

[Bạn trai chính quy của Trương Trạch Vũ]: Không phải chứ không phải chứ, hai người này có điểm nào hợp đâu?

[Bạn trai chính quy của Trương Trạch Vũ]: Trương Trạch Vũ mù mới nhìn trúng Trương Tuấn Hào.

[Bạn trai chính quy của Trương Trạch Vũ]: Đôi này, chó cũng không thèm ship!

[Bạn trai chính quy của Trương Trạch Vũ]: Không ai thấy Trương Cực lớp 11 mới hợp với Trương Trạch Vũ sao?

[Bạn trai chính quy của Trương Trạch Vũ]: Làm ơn đi, bọn họ thực sự không hợp, Trương Trạch Vũ với Trương Cực mới là một đôi trời định.

Bạc Phương Ly nhìn cậu và người khác bình luận, âm thầm giơ ngón cái lên. Đàn ông một khi đã rơi vào tình yêu, cậu không hiểu được. Đây là chàng trai cao lãnh khó gần Trương Cực đó sao? Bạc Phương Ly không nhịn được rùng mình, ôm chặt lấy bản thân, quả nhiên, tránh xa tình yêu là đúng, sẽ không bị khuyết tật trí tuệ.



Trương Trạch Vũ cầm điện thoại bước ra khỏi lớp, miệng cắn ngón tay, không ngừng động não. Bản thân cậu còn thấy thì chắc chắn Trương Cực cũng thấy rồi! Làm sao đây? Làm sao đây? Mới tối qua bắt đầu xác nhận quan hệ mà hôm nay đã "để người ta đội nón xanh". Tiêu rồi, tiêu rồi, Trương Cực có khi nào đánh cậu luôn không?

"Tạo nghiệp mà!"

Trương Trạch Vũ xoay người dán mặt lên tường, bất lực gào thét. Trương Tuấn Hào xách balo bằng một tay đi từ cửa sau vào liền thấy bộ dạng này của Trương Trạch Vũ, cậu bước qua chọt mặt Trương Trạch Vũ:

"Đứng bò ở đây làm gì hả?"

"Đang nghĩ xem nên chết như thế nào..."


"A?"

Trương Trạch Vũ đột nhiên thấy gáy bị túm lại, mùi hương quen thuộc bao vây, Trương Cực kéo cổ áo cậu như dắt chó vậy, kéo cậu tránh xa Trương Tuấn Hào 1800 dặm.

"Này này, sắp bị siết chết rồi... khụ khụ!"

Trương Tuấn Hào đang muốn mở miệng hỏi cậu xảy ra chuyện gì thì thấy Trương Cực đột nhiên xuất hiện, tình địch gặp nhau hai mắt đỏ lừ. Trương Tuấn Hào cúi đầu cười, không quan tâm tới Trương Cực, nhấc chân bước về phía trước vài bước đứng trước mặt Trương Trạch Vũ:

"Đừng quên ngày mai đó!"

Trương Trạch Vũ gật đầu, biểu thị bản thân sẽ không quên đâu.

trans/full| chất gây dị ứng là không biết làm nũng nhấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ