Thành phố bước vào cuối thu. Hôm nay đã là tháng mười, không khí vẫn chưa lạnh cho lắm, nếu ở thành phố A , lúc này đã mặc áo khoác gió từ lâu.
Hiện tại là tám giờ tối.
Buổi tối ở khu biệt thự luôn lạnh lẽo, sau khi trời tối còn thường nổi gió, từng cơn từng cơn, vậy nên giữ ấm là quan trọng nhất.
Nari ngồi trước bàn trang điểm, vốn chỉ định thử hộp kem nền vừa mua, ai ngờ thử rồi lại thử, trang điểm luôn cả khuôn mặt.
Cô nghĩ đến lời Shuha nói, nếu làm nũng với chú Kim, nói vài lời hay, có thể anh sẽ giúp cô kiếm vé, hiển nhiên đây là một vụ trao đổi không thể tốt hơn.
Nói dăm ba câu, cũng không mất miếng thịt nào, nếu anh không đồng ý thì thôi.
Vì thế cô tìm kiếm trong tủ quần áo, muốn tìm một chiếc váy xinh đẹp. Nhưng số váy đẹp của cô quá nhiều, cô không biết nên chọn cái nào.
Đàn ông thường thích kiểu váy gì nhỉ?
Nghĩ đến tình cảnh ngày đó Taehyung mang cô đi dạo trung tâm thương mại... Hình như anh không đặc biệt thích thú với kiểu nào.
Ngay lúc này, chiếc váy đỏ lọt vào mắt cô.
Chiếc váy này là Taehyung một hai phải mua cho cô, hơn nữa cô mặc nó, anh còn khen cô, nói rất đẹp.
Vậy thì cái này.
Nari nhìn đồng hồ, còn nửa tiếng nữa là đến chín giờ. Đến lúc đó, chú Kim sẽ về.
Cô mau chóng thay váy. Sau khi thay, Nari ngồi trong phòng, chờ Taehyung về.
Cô chống cằm, càng nghĩ càng cảm thấy không thể thực hiện được. Taehyung quá khó đoán, nếu xin vé từ anh, anh không vui, mắng cô thì phải làm sao.
Nari vừa nghĩ, vừa lấy điện thoại ra.
Trang Web cô theo dõi lại đăng lên một thực đơn mới. Bởi vì tuần nào cũng phải nấu cơm, Nari theo dõi trang Web này, thực đơn thay đổi mỗi tuần, Nari cứ theo đó mà làm.
Vừa hay không khác khẩu vị của cô và chú Kim lắm.
Nari phát hiện, rõ ràng chú Kim thích ăn đồ cô làm, lần nào cũng ăn hết, tâm tình không tồi.
Trong đầu cô liền có chủ ý.
Nari vui vẻ bật dậy, cầm điện thoại xuống dưới lầu. Đi được một nửa, cô cúi đầu, đột nhiên phát hiện mình còn đang mặc váy.
Mặc một cái váy đắt tiền thế này vào phòng bếp nấu cơm, có phải là không hay lắm không?
Nhưng phải mặc đẹp thì mới trông đẹp hơn!
Thôi kệ, ai quan tâm, dù sao cũng là chú Kim bỏ tiền, cô không đau lòng.
Lúc Taehyung về nhà, đã hơn chín giờ. Vừa vào cửa liền nghe thấy trong phòng bếp có tiếng động, hình như là có người đang để chén đĩa vào bồn. Giờ này chắc cô giúp việc đã về rồi. Còn việc Nari chủ động vào phòng bếp, Taehyung không tin lắm.
Anh đi qua phía bên đó.
Mới đi tới cửa, Nari lập tức đóng cửa lại, nói vọng ra ngoài: "Chú Kim, chú ngồi ở bàn ăn trước đã." Phải một lát nữa cô mới có thể chuẩn bị đồ ăn xong.
![](https://img.wattpad.com/cover/316518068-288-k161996.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
|kth| Ánh dương
FanfictionHồi nhỏ gọi anh bằng chú, lớn lên gọi anh bằng chồng. |Chuyển ver|