_Vegas_
Chỉ xong một cuộc họp thôi mà điện thoại cả chục cuộc gọi nhỡ từ vệ sĩ và bảo mẫu ở nhà. Cũng đủ hiểu nhóc đó ở nhà chắc quậy không ai cản được rồi. Tôi gọi lại như sét đánh ngang tai nhà cháy thiệt nó dám đốt nhà thiệt tức tốc chạy về nhà thấy mọi người đang nháo nhào cả lên dập lửa.
- Venice đâu!
- Cậu chủ nhỏ không sao ạ. May phát hiện kịp khun Vegas.
Nhưng điều tôi lo lắng không phải nhà tôi sợ thằng nhóc kia gặp nguy hiểm thôi nhìn thấy nó nằm bất động trên sofa mà lòng như lửa đốt.
- Lũ ăn hại có một thằng bé thôi không trông coi được!!!
- Dạ khun Vegas chúng tôi đã làm theo lời cậu nhưng ....
- Còn dám nói nữa cút mau đi.
- Xin lỗi khun Vegas.
Nghe tôi quát mắng lũ vệ sĩ cúi đầu quay người bỏ đi. Chắc tiếng quát to quá làm nhóc kia tỉnh luôn. Nó ngọ ngậy bò dậy nhưng không hoảng sợ tí nào mắt chỉ hơn ngấn lệ nhìn tôi rồi quay mặt bước xuống ghế quay mông bỏ đi. Nhìn bản mặt kia chắc là biết nó sai rồi nên không nói gì với tôi cả. Tôi định ôm nó vỗ về nhưng thấy vậy thì tôi cũng không nói gì chỉ ngước mắt nhìn nó đi. Không biết nó tính làm gì.
- Venice!
Đi chưa bao xa tôi gọi tên nó lại nhưng nó không trả lời trả vốn gì cả. Đi về hướng cây cột chỗ tôi hay phạt nó úp mặt vô tự động nó đứng đó khoanh tay úp mặt vào đó. Nhìn mà xót xa ghê tôi còn chưa nói sẽ phạt nó mà bản thân cũng có lỗi vì đã ra lệnh nhốt nó ở phòng cấm túc nó nên nó càng làm vậy tôi càng thấy có lỗi hơn.
- Venice! Lại đây !
Nó vẫn im lặng không trả lời gì cả vẫn đứng yên ở đó.
- Nghe bố gọi không lại đây!
- Venice đang chịu phạt.
Tôi gằn giọng hơn gọi nó thì nó trả lời giọng như sắp khóc tới nơi.
- Bố không phạt lại đây!
Nó lững thững bước tới trước mặt tôi hai má đỏ ửng mắt đọng đầy nước rồi nó không dám ôm tôi như mọi khi. Chỉ cúi mặt đứng khoanh tay. Nhìn cục bông này chỉ những lúc như này mới thấy nó đáng thương.
- Cho bố biết lý do sao mấy ngày nay con lại như thế. Cả chuyện hôm nay.
- Con xin lỗi bố!
- Trả lời câu hỏi của bố.
- Con không muốn đi học ở lớp chả ai chịu chơi cùng con. Chỉ có mấy bạn nữ thích con à mà con gái con không thích. Chú Pete rất tốt chơi với con vui hơn. Con thích chú Pete hơn, bố thì....
- Thì sao?
- Bố cứ công việc chả quan tâm con gì cả còn thất hứa bố thật sự là người xấu. Đến cả bố cũng không thích chơi cùng con. Không ai cần con cả.
Gì đây gái thích nó mà nó không thích lại là dấu hiệu gì. Nó ráng kìm không khóc để giãi bày nói cho tôi nghe. Mới chỉ là một đứa trẻ mà sao lại có nhiều suy nghĩ tiêu cực như vậy. Tôi cứ nghĩ cho nó mọi thứ tốt nhất là đủ rồi không ngờ điều nó cần lại là cảm giác nó thích ai sẽ bám lấy người đó. Tôi hiểu cảm giác này bản thân cũng đã thiếu thốn tình cảm đến mức phải hành hạ bản thân nói gì là một đứa trẻ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ VegasPete ] Ông bố và bé con cần "mẹ"
Short StoryMình viết vì thấy bé Venice dễ thương quá muốn cho Vegas và Venice một quan hệ tốt hơn. Đọc truyện vui vẻ nhé.