35.Mỗi người đều có tâm tư riêng

24 2 0
                                    

Nhiên Mặc Phong sắc mặt tối sầm, quay người lấy thứ gì đó trên bàn trong phòng, một cái hộp được phủ bằng khăn hỉ màu đỏ, bởi vì không bắt mắt, lại đặt ở một góc, trước đây Quý Tử Ương chưa từng phát hiện ra.

Nhiên Mặc Phong cầm lấy hộp rồi ngồi trở lại đầu giường, nhìn người trên giường, bàn tay lớn phủ lên bắp đùi của Quý Tử Ương, hơi tách ra một chút.

"Ngươi... Muốn làm cái gì..." Quý Tử Ương kéo chăn ở một bên để che mình lại, lại bị cản lại, y thực sự không còn đủ sức lực dư thừa để phản kháng nữa.

"Đừng nhúc nhích, bổn vương đã nhìn thấy thân thể của ngươi, còn có cái gì không thể nhìn." Nói xong sức lực trên tay tăng lên một chút, đem hai chân tách ra, tuy ánh nến lờ mờ, lại nhìn được vô cùng rõ ràng.

Nhiên Mặc Phong dùng hai ngón tay cầm một vật, đem thứ đó chậm rãi đẩy vào.

"Rốt cuộc... Là thứ gì? !" Quý Tử Ương có chút hoang mang, trong lòng nhảy loạn, thứ tiến vào cơ thể lạnh như băng, không đau còn mang theo một chút hương thơm nhàn nhạt, khiến cho tình trạng khô nóng trên người cũng giảm đi một chút, thậm chí còn khiến y cảm thấy thoải mái muốn rên rỉ.

Khi ngẩng đầu nhìn thấy cái hộp bên cạnh giường, cái hộp đang mở, bên trong đặt một dãy đồ vật được chế tạo bằng ngọc, từ lớn đến nhỏ, hai đầu mượt và nhẵn bóng, có hình bầu dục, mà nơi đặt vật nhỏ nhất đã trống.

"Ngọc thế." Nhiên Mặc Phong nhàn nhạt nhổ ra hai chữ.

Nhìn cỡ của vật và công dụng trước mắt, Quý Tử Ương há hốc mồm, ngượng muốn chết, đây không phải là dương vật giả cổ đại sao? ! Đây là vì chuẩn bị cho y sau này???!

Thân thể đột nhiên bị bế vọt lên, ngồi ở trong lòng của Nhiên Mặc Phong, đồ vật chuyển động trượt theo động tác, cho dù nhục nhã muốn chết, cũng không che dấu được khoái cảm tràn ngập kia.

Quý Tử Ương xụi lơ dựa vào lồng ngực rắn chắc, một bàn tay di chuyển ở giữa hai chân y, che phủ vật nào đó, khẩn trương bắt lấy bàn tay kia, bờ môi run rẩy, nhưng không thể nói nên lời, mở miệng là quyến rũ ghẹo người.

"Nghe lời, nếu không sẽ làm tổn thương thân thể." Nhiên Mặc Phong ngữ điệu dịu dàng, ôm người chặt hơn, tay kia nhẹ nhàng an ủi, chỉ là duới đôi mắt ẩn nhẫn càng ngày càng nặng.

Hắn chưa bao lâu đối diện một người như thế, chính mình khó chịu không nói, còn phải hầu hạ đối phương thoải mái.

Quý Tử Ương biết mình ít nhất cũng được hoa cúc cứu, cũng không từ chối nữa, tùy ý để thân thể sao vào trong đó, trong miệng kêu ư...ư... a...a... rất thoải mái.

Toàn thân dính chặt, hai chân bắt đầu không thành thật kẹp lấy eo của đối phương.

Thương xót người đang ôm y, vì muốn vỗ về hắn, khống chế lại bản thân, từng tiếng rên rỉ bên tai vô cùng cám dỗ.

Cái chạm vào tai ấm áp khiến hắn rùng mình, Quý Tử Ương đang liếm và gặm nhẹ, tê dại, không khác gì đổ thêm dầu vào lửa.

Nhiên Mặc Phong nghiến răng, hung hăng vỗ vào mông của y, tức giận nói: "Thành thật chút!" Nếu nuốt lời, vậy mà y còn cố tình làm bậy như vậy.

[Đam mỹ - Edit] Ta Gả Vào Vương Phủ, Chỉ Muốn Kiếm Tiền Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ