qua một thời gian thì JungKook phải lên công ty làm việc, Jimin vẫn làm việc ở nhà, hàng ngày, anh hay gọi cho cậu để hỏi được nghĩ chưa, được ăn cơm chưa, có mệt không. lúc đầu thì cậu hào hứng trả lời vì được quan tâm.
"em ăn rồi vợ ạ, vợ đã ăn chưa?"
"em sắp nghĩ rồi vợ, hôm nay việc nhiều mệt xĩu, muốn về nhà với vợ quá"
ngày nào cũng ngay giờ đó, những câu hỏi và và câu trả lời như thế. nhưng dần bị rút ngắn chữ lại.
"em ăn rồi"
"sắp nghĩ , còn nhiều việc lắm"
và một thời gian sau khi hỏi mấy câu như vậy anh sẽ bị cáu.
"Jimin, không còn chuyện gì à mà cứ hỏi ăn cơm với nghĩ chưa. không biết chồng anh giờ nào được ăn giờ nào được nghĩ hả?"
"ờ vậy em làm việc đi, phiền em rồi"
anh bực mình tắt máy, thành ra tấm lòng và thói quen lại trở thành hành động làm phiền.
thế là một thời gian sau đó anh không gọi điện nữa, chỉ có khi có việc gì cần mới gọi, cũng không thèm đặt ra mấy câu hỏi quan tâm cậu, có vẻ cậu cũng thấy dễ chịu hơn thì phải,
nhưng được hơn một tuần như vậy thì cậu lại tỏ thái độ hoài nghi, nằm ôm anh trên giường rồi lên tiếng.
"vợ dạo này không thèm quan tâm em, cả ngày chẳng thèm hỏi em câu nào cả, không cần biết em ăn cơm chưa hay nghĩ chưa à?"
anh được cớ vặn lại.
"cậu bảo khó chịu vì tôi hay hỏi những câu nhạt nhẽo thế mà. trách móc gì, tôi đang không làm phiền cậu đấy thôi, giờ lại đi bảo tôi không quan tâm cậu là như nào?"
"thôi nào vợ, tại công việc nhiều nên em hơi bực mà, vợ cứ gọi em như trước nhé"
anh cười, có những thói quen khi bị mất đi người ta mới nhận ra mình đã từng được quan tâm thế nào.
những giờ những lúc anh gọi ,không còn gọi những câu như ăn nghĩ nữa. anh chuyển qua chủ đề khác.
"hôm nay có chuyện gì vui không?"
nghe JungKook hào hứng với câu này hơn. cậu kể những chuyện xảy ra trong công viêc cho dù mình chả hiểu gì vì nó dính tới chuyện môn của cậu, JungKook biết anh không hiểu gì nhưng vẫn kể ra cho bỏ cơn tức giận trong lòng, dù sao thì chỉ mình vợ cậu lắng nghe cậu thôi.
dù chẳng thể đưa ra cho cậu lời khuyên nào bổ ích về công việc nhưng lắng nghe cũng là điều quan trọng cuộc sống cả hai. chịu khó nghe người ở cạnh bạn dù có khi nghe xong ta chẳng biết phải nói gì và giải quyết ra sao. nhưng cảm giác mà đối phương nhận lại là niềm vui được sẻ chia, được hiểu...đấy là một niềm hạnh phúc.
anh lại đổi câu hỏi, tránh tình trạng cậu lại nhàm chán rồi sinh chuyện.
"em đang ở đâu đấy?"
"nhà vệ sinh vợ ạ, ngoài kia ồn lắm..vào đây mới nói chuyện với vợ được"
"úi xời nhóc con nhà em, mau ăn cơm đi rồi còn làm việc"
BẠN ĐANG ĐỌC
|jjk.pjm| 𝙢𝙮 𝙡𝙤𝙫𝙚
Fanficchuỗi ngày bám lấy nhau của park jimin và jeon jungkook nhquynkmin.