Chương 15: Lễ kỉ niệm (3)

1.7K 150 11
                                    

Điền Chính Quốc mơ màng tỉnh dậy. Một cỗ mùi hương quen thuộc xộc vào khoang mũi.

"Ưm, mấy giờ rồi?"

Cậu khẽ cựa người ngồi dậy, Kim Thái Hanh vẫn không chịu tỉnh. Hắn cứng đầu ôm lấy thắt lưng cậu không buông.

"Nào, còn sớm lắm. Ngủ tiếp đi..."

Ngoài trời mưa rả rích không ngừng. Không biết công tác tổ chức lễ kỉ niệm có ổn không đây?

Điền Chính Quốc nhìn đồng hồ.

Hai giờ sáng.

Cậu chọc chọc cánh tay của hắn, ngại ngùng nói.

"Tôi... tôi muốn đi vệ sinh..."

Thái Hanh cựa quậy một lát, nhanh chóng ngồi dậy đi đến nhà xí bật đèn.

Điền Chính Quốc xử lí xong nỗi buồn, xả nước quay ra, Kim Thái Hanh đã bật sẵn đèn nhà tắm cho cậu rửa tay. Đợi cậu tắt vòi nước liền dùng khăn lau khô rồi hộ tống cậu về giường.

"Ngủ đi hoàng tử nhỏ, tôi buồn ngủ lắm..."

Kim Thái Hanh giọng điệu biếng nhác vùi mặt vào cổ cậu, lát sau đã nghe tiếng hít thở đều đều.

Điền Chính Quốc hôm trước còn mơ ngủ mới không nhận ra, nhưng hôm nay thì hoàn toàn tỉnh táo. Kim Thái Hanh mặc dù mắt nhắm mắt mở nhưng vẫn làm hết mọi thứ cho cậu.

Thiếu điều giúp cậu đi vệ sinh luôn...

Điền Chính Quốc lại đỏ mặt. Trước nay cậu luôn trưng ra bộ mặt vô cùng khó gần và xa cách, vì thế cậu không có bạn. Chẳng qua trước kia cậu từng bị bắt nạt trong vài tháng, dù chỉ vài tháng thôi nhưng đủ khiến Chính Quốc bé nhỏ bị ám ảnh trong vài năm.

Lí do là vì Điền Chính Quốc học giỏi nhưng đã từ chối nhắc bài cho một tên đầu gấu trong giờ kiểm tra.

Cậu thật sự không hiểu vì sao mình lại bị cô lập vì lí do vớ vẩn này. Tên đầu gấu đó đã truyền đạt thông tin sai lệch về cậu, bôi nhọ cậu đủ điều và bảo mọi người hãy trách xa đừng chơi với Điền Chính Quốc.

Dương Vân Ly là một bác sĩ tâm lý, nhưng lại không thể chữa bệnh cho con trai mình, cậu như hoàn toàn khép mình lại. Năm ngoái cậu mới nguôi đi không còn quá bài xích việc nói chuyện với người khác.

Nhưng cậu vẫn chẳng thể mở lời kết bạn với ai.

Duy chỉ có người tên Kim Thái Hanh này, bỏ qua hết mọi sự xa cách lạnh lùng của cậu, từng bước tiếp cận và xâm nhập bất hợp pháp vào cuộc đời của cậu.

Chẳng sao cả, thế giới nhỏ bé của Điền Chính Quốc nhờ đó mà mở rộng hơn. Không chỉ có Kim Thái Hanh, mà Giang Hạo Hiên hay Triệu Vĩ cũng đều giúp đỡ cậu.

Hoàng tử nhỏ rất vui.

Điền Chính Quốc ôm lấy cái đầu xù trong ngực mình, chìm vào giấc ngủ một lần nữa.

Ngủ ngon nhé.

Lúc họ tỉnh lại thì trời đã ngớt mưa. Dù vậy thì trong không khí vẫn thật ẩm ướt mùi đất và mùi mưa.

[Taekook] Học Bá Không Thích TôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ