4. Cậu lừa em!

2.6K 281 26
                                    

- Vậy...lại gần đây...ta muốn véo má em.

Em đang cười nghe cậu nói cũng sững người lại, nhưng cũng rất nhanh trả lời:

- '' Dạ '' Em gật đầu ngoan ngoãn, ngồi dậy sán lại chỗ cậu.

Vegas đang tự trách mình cũng giật mình trước hành động của em. Sở dĩ em tự nhiên vậy là do khi còn ở Chính gia, Khun Nủ cũng rất hay bẹo má em, lúc nào cậu cũng gọi em là '' Pete bé bỏng '' Nên giờ em cũng đơn giản nghĩ rằng cậu Vegas cũng giống như vậy.

Vegas chớp chớp mắt, đối diện với gương mặt xinh đẹp của em ở khoảng cách cận thế này khiến tim cậu hẫng một nhịp, ánh sáng đèn chiếu rọi vào khuôn mặt nhỏ nhắn của em càng khiến nó thêm rạng rỡ. Vegas cố điều chỉnh hơi thở, cậu từ đưa tay chạm vào má em.

Em xinh đẹp giống như một tác phẩm quý giá khiến cậu chẳng dám manh động, tay cậu từ từ chạm vào làn da em. Giây phút ấy như thể có một luồng xung điện chạy dọc bàn tay Vegas xuyên thẳng lên đại não. Mềm, mềm quá, má em thật mềm, thật trắng, thật thích tay. Làn da em mát rười rượi, hai má đầy đặn, mỗi khi em giận dỗi, em đều phồng má lên trông thật đáng yêu.

Vegas chậm rãi dùng cả năm đầu ngón tay xoa xoa má em. Từng đầu ngón tay giống như một sợi dây thần kinh khiến cậu dần không kiểm soát được. Dần dần từ năm đầu ngón tay, cậu chạm hẳn cả lòng bàn tay mềm vào má em, cậu dùng ngón giữa vuốt ve má em, lăn cả vết chai do cầm bút lên má em.

Em nhìn cậu đầy khó hiểu, sao cậu giống như người mất hồn vậy? Mà sao cậu sờ lâu vậy, em buồn ngủ quá, em muốn ngủ. Em tròn mắt nhìn cậu, hỏi:

- Cậu ơi, em buồn ngủ.

Vegas nghe Pete nói liền giật mình, cậu vội vàng chỉnh lại ánh mắt, năm đầu ngón tay véo nhẹ vào má em.

- '' Nhàm chán.'' Cậu khẽ buông lời rồi quay xuống nằm quay lưng lại với em.

Em nghe cậu chê thì vô cùng bực tức, gì chứ, rõ ràng là cậu đòi mà. Em xoa xoa má mình, em nhớ Khun Nủ vẫn luôn khen em má mềm, sờ thích tay. Em bĩu môi rồi cũng nhanh chóng leo xuống đất ôm dép ngủ.

-----Sáng---

Em và cậu Vegas đang trong phòng, em giờ mặt đỏ như cà chua, tay cầm quần áo của cậu Vegas. Chả là mới sáng sớm cậu đã nằng nặc bắt em mặc đồ cho cậu với lí do cậu thuận tay phải, cậu không thể tự cài nút mà phải sai em. Em gượng chín mặt, mím môi lại từ từ giúp cậu mặc đồ. Phần trên có vẻ dễ dàng nhưng phía dưới thật chẳng khác gì cực hình. Lần đầu nhìn thấy thứ to lớn, nổi cộm lên giữa hai chân cậu, em cực kì sợ hãi. Tuy em cũng có nhưng cái của em lại nhỏ nhắn, trông cũng rất đáng yêu chứ không đáng sợ như của cậu.

Em nhắm chặt mắt lại, lần mò hai bên chân cậu mà kéo quần lên. Vegas nhìn vẻ mặt xấu hổ của em mà không khỏi bật cười.

Xong việc, em mặc cậu kêu lại, vội chạy như bay ra ngoài.

-------

- Em đi đứng kiểu gì vậy?

Vegas quay lại nhìn Pete khó hiểu. Em đi đằng sau cậu cầm theo giỏ đồ, em đi đứng vô cùng kì lạ. Em cứ bước chậm chạp từng bước một, nói chính xác là nhảng từng bước một, trông rất kì quái.

Cậu chủ và emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ