21. nghi ngờ

996 149 8
                                    

- ''Em đi đâu suốt buổi chiều vậy?'' Vegas trầm giọng hỏi, mắt đảo một lượt người Pete.

Cũng may là Pete đã kịp thời giấu tờ giấy ban nãy vào túi quần, em ngập ngừng đáp:

- Em...em phụ bác Dao quét sân sau thôi ạ.

- ''Vậy sao?" Vegas hơi nhíu mày, nhưng vẫn tin em, cậu xoa đầu em:

- Lần sau làm gì phải nói cho ta biết nhé, đừng đi đâu lâu như vậy, ta sẽ lo.

Pete cười, em gật đầu.

--------

Pete vẫn như thường lệ cùng chị Nom bưng đồ ăn lên nhà chính. Vừa đến cửa, em đã thấy cô On bám dính lấy cậu chủ, miệng liên tục kể dăm ba chuyện xưa cũ, đặc biệt mỗi khi em đến gần là giọng cô đặc biệt lớn. Pete nghiến răng, em thầm nghĩ : ''Tránh xa cậu chủ của Pete ra!''

Em bưng đĩa đồ ăn ra phía sau hai người, cố ý nói lớn:

- '' Xin phép cô cậu em bưng đồ ăn ạ!'' cứ thế em chĩa thẳng tay vào giữa hai người. On bị giật mình bởi đĩa đồ nóng, liền ngả người ra ngoài, mém chút té. Thấy thế, Pete vô cùng đắc ý, em cười thầm. Nụ cười của em vô tình bị Vegas nhìn thấy, cậu có chút buồn cười: '' Em là đang ghen đó sao?''

----Tối đến----

Vegas đang đọc sách, cậu liếc mắt nhìn những bộ quần áo của mình bị vò không thương tiếc. Pete ngồi cất quần áo, miệng liên tục lẩm bẩm: '' P'Vegas P'Vegas, bla...bla..bla...'', giọng em đanh đá thấy rõ.

- Quần áo của ta sắp bị em vò đến rách rồi đó!

- '' Cậu khỏi lo, quần áo cậu có rách thì cũng có cô On sẵn sàng mua cho cậu cái mới thôi!'' Pete bĩu môi ,em nói không thèm nhìn cậu chủ.

Vegas bất lực, dạo này Pete càng ngày càng đanh đá. Cậu đứng dậy đến ngồi cạnh em, hai tay ôm lấy em từ phía sau.

- Sao thế? Ai làm Pete của ta giận dỗi vậy? Nói cho ta nghe, ta sẽ đòi lại công bằng cho em.

- Em mới không cần! Em đâu có danh giá như cô On để mà đòi công bằng hay gì chứ?

- ''Haha, được rồi!'' Vegas véo má Pete, cậu thì thầm:

- Ta hứa từ giờ sẽ không để On lại gần nữa, cũng không nói chuyện nhiều với On, chỉ cạnh em, chỉ gần em, chỉ yêu em, được chưa nào?

Dứt lời Vegas hôn chụt một cái lên má Pete, em ngại ngùng, mặt đỏ tía tai. Ai cũng vậy mà, được người còn lại nói lời yêu thương thì đều hạnh phúc thôi.

----Vài ngày sau----

Vegas để ý thấy dạo này Pete thường xuyên trốn đi đâu đó một lúc thật lâu, đặc biệt là không ai biết em đi đâu. Còn nữa, dạo này Pete thỉnh thoảng lại như người mất hồn, giống như đang suy nghĩ gì đó. Mỗi lần giúp cậu mài mực, em thường rất chăm chú giống như em mới là người đi học.

Nhờ có sự giúp đỡ nhiệt tình của Jom, Pete càng ngày càng học tiến bộ, em dần học thuộc hết các chữ cái. Tiếp xúc lâu dần cũng khiến trong lòng Jom nảy sinh nhiều tình cảm với Pete. Cậu phát hiện ra em rất thông minh và cực kì đáng yêu, chỉ tiếc một điều là so với Vegas cậu đã quá chậm trễ.

Cậu chủ và emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ