6

1.9K 226 11
                                    

Hai người về đến tòa chung cư lúc gần mười một giờ đêm. Bible lùi chiếc xe vào một chỗ đỗ ngay gần thang máy, đỡ Build xuống từ ghế phụ. Mắt cá anh đã đỡ sưng được phần nào, thế nhưng cảm giác đau buốt vẫn còn nguyên không chút thuyên giảm, thậm chí trời càng đổ muộn vết thương càng nhức nhối. Hắn nắm lấy một bên khuỷu tay người kia, vòng qua eo đỡ lấy cả thân thể mềm mại vào lòng. Suốt một quãng đường từ studio về tới nhà, Bible cảm giác như mình đang bị thứ hương phấn thơm ngây ngất kia hun đến mức sắp xuất hiện ảo giác, cảm xúc khô nóng khó tả lục đục dấy lên trong lòng.

"Đến đây được rồi.", Build chỉ tay vào thang máy, nói đoạn lại móc chìa khóa xe ra từ trong túi áo, "Em lấy xe anh về đi, muộn rồi."

"Thôi, giờ này vẫn còn taxi.", hắn rũ mi, "Đi mười mấy hai mươi phút là về tới nhà, không cần lái xe."

"Ngại gì mà ngại?", anh cười, "Không mặc cả với em nữa, mau lấy xe về đi. Anh phải lên nhà đây, người yêu đang chờ."

Trong ánh mắt tĩnh lặng của người kia chợt lóe lên chút cảm xúc kì lạ, vỏn vẹn có lẽ chỉ vài giây. Hắn cuối cùng cũng nắm lấy chiếc chìa khóa, im lặng mà gật đầu. Build vẫy tay vài cái, lần theo bờ tường bước vào trong thang máy đang sáng đèn. Gió điều hòa đột ngột thốc vào gáy khiến anh hơi sởn gai ốc, khuôn mặt phản chiếu trên lớp kim loại màu trắng bạc lại càng nổi bật. Số đếm chầm chậm tăng dần trên bảng điện, cuối cùng dừng ở tầng số mười hai. Hành lang khu này được lắp bộ đèn cảm ứng dày đặc, mỗi một bước chân đều có ánh sáng bất chợt rọi đến. Bên ngoài được lát gạch trắng bằng sứ mát lạnh, gió từ những lỗ thông thiết kế đối diện thổi nhè nhẹ vào những chậu cây nhỏ đặt rải rác trên hành lang. Anh liếc nhìn một chậu kim tiền đặt ngay gần đó đang nở ra một khóm hoa màu hồng hơi ngả tím, rực rỡ trong đêm đã tối đen, bước chân cũng dừng lại trước cửa nhà đang đóng kín. Từ bên ngoài này có thể nghe thấy tiếng nhạc dìu dịu vang ra, mùi đồ ăn cũng quanh quất mà bay lượn đâu đây.

"Anh về rồi à?"

Một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên từ phía căn bếp. Mee đang ngồi đó, với chiếc máy tính xách tay mở đặt trên bàn và bản nhạc cũng đang trên thanh chạy. Cô nhảy xuống khỏi ghế, vội vã ôm chầm lấy người con trai đang tần ngần đứng cạnh khung cửa. Trong đầu anh lúc này đã hơi tê dại, trái tim vụt lên một cảm giác tránh né và bức bối khi cơ thể mềm mại kia áp sát vào da thịt mình, dù đã qua hai lớp quần áo mỏng. Mee khẽ kiễng chân, hôn phớt lên đôi môi người yêu một cái, đôi mắt tròn xoe như hai quả cầu bằng pha lê trong vắt.

"Em đã ăn gì chưa?", Build đặt hờ tay lên eo người con gái trong lòng, miễn cưỡng nở một nụ cười, "Vào nhà đã, mặc ít quần áo thế này."

Cô vuốt mái tóc ngang lưng của mình gọn gàng ra sau, xương quai xanh dưới cổ áo phông khoét sâu ngay lập tức lộ ra trong tầm mắt. Da thịt con gái mịn màng, thậm chí ở sát gần còn tỏa ra mùi nước hoa ngọt ngào như viên kẹo vừa tan ra trong khoang miệng, gợi cảm mà trong lành như nữ chính trong một cuốn tiểu thuyết nào kinh điển lắm. Build tránh ánh mắt khỏi nơi nhạy cảm đó, đặt hờ một nụ hôn lên vầng trán kia, kéo cả hai vào bên trong nhà. Cửa đã đóng. Mee vẫn ôm siết lấy eo anh không rời, úp mặt vào cần cổ thon dài, hít sâu một hơi hương phấn thơm quen thuộc vào khoang phổi. Build nén lại cơn đau nhức nhối bên dưới cổ chân đang sưng tấy, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mềm:

|BibleBuild| Cổ tích dưới ánh đèn.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ