Sự kiện kết thúc vào lúc hơn chín giờ tối, bầu không khí vui vẻ khi nãy cũng khiến tâm trạng Build khá khẩm hơn đôi chút. Anh đứng ở nơi cửa sổ bên trên, nhìn những tốp người hâm mộ đang lục đục ra về, trái tim dần dà trở nên ấm áp.
"Đang nghĩ gì thế?"
Cả cơ thể bị một lồng ngực rộng bao lấy. Build để cho bàn tay người đằng sau ôm lấy hông mình, mái tóc dài cột gọn của hắn dụi nhẹ lên má anh. Bible hơi hé mắt nhìn xuống dưới đường, nơi núp sau hàng mi dài mảnh dường như cũng rung động không thôi. Họ cứ im lặng đứng đó, cảm kích nhìn theo những bóng lưng cuối cùng rời khỏi tòa nhà. Đường phố về đêm yên bình nhưng rực rỡ, gieo vào lòng người những đóa hoa kiêu hãnh đang nở bung.
"Có một vài lần trong quá khứ, anh đã từng tính tới chuyện bỏ cuộc.", Build khe khẽ lên tiếng, đan lấy năm ngón vào bàn tay ấm áp kia, "Nếu năm ấy thực sự rời khỏi nơi này, trốn trong một góc nhỏ của Pattaya, anh cũng sẽ không biết có nhiều người thương yêu mình đến nhường này..."
"Phải. Cuộc sống này là vậy, ai mà chẳng có đôi ba lần muốn từ bỏ chứ?", Bible gật đầu, kéo anh quay người đối diện với hắn, "Nhưng mà có lẽ định mệnh cảm thấy nụ cười này đẹp quá, càng không nên bị cất kín trong xó xỉnh của đời người."
"Khéo nịnh thật đấy.", người trong lòng hắn cong mắt cười, "Sao với người khác không thấy cái miệng em dẻo thế này nhỉ?"
"Đâu phải là nịnh đâu, đều là lời thật lòng cả đấy."
Mấy người trong đoàn hẹn một bữa ăn đêm sau sự kiện, lúc này đã tập trung cả dưới hầm gửi xe. Build nhón chân lên nhìn một chút, đếm trái đếm phải cũng vẫn chỉ có mười bốn người.
"Ơ?", anh hơi ngẩn ra, "Thiếu mất Jeff và Barcode rồi phải không?"
"Nếu là hai đứa đó thì kệ đi!", Nodt đột ngột chen vào, "Dạo này cứ thậm thà thậm thụt, hỏi không nói mà gọi cũng không thưa."
"Vậy đi thôi, đứng đây mãi mà làm gì?", Mile thò đầu ra khỏi ghế lái của chiếc xe đang đỗ gần đó, hất hất cằm, "Nhanh, anh đói."
Bible liếc sang chiếc xe máy của mình đang dựng trong góc hầm, mong đợi nhìn Build.
"Nào, đừng có như con cún con thế.", anh mỉm cười, dúi chìa khóa xe vào tay người kia, "Em lái đi."
Ba chiếc xe nối đuôi nhau rời khỏi tầng hầm. Build ngồi thu chân bên ghế lái, ghé mắt nhìn lên những tòa nhà sáng rực rỡ, mái tóc đen dài xõa ra trên má như dấu mực đang vương. Họ đi tới một quán lẩu đêm cạnh khu chợ giờ mới bắt đầu dọn hàng, lấy một dãy bàn dài rồi ngồi quây xung quanh. Một đám đàn ông cao lớn khiến cho nơi này trở nên hơi chật chội, thế nhưng cũng chẳng ai thèm để tâm, bằng ấy đôi mắt hấp háy nhìn vào những bể hải sản đang trồi lên đầy bọt nước. Build bám lấy cánh tay rắn chắc của Bible, rướn người nhìn vào bên trong. Mùi tanh nồng đặc trưng của loài sống dưới nước xộc lên mũi anh, dạ dày khi này đột nhiên quặn lên một cái.
"Sao thế?", hắn thấy hai hàng lông mày của người kia đột nhiên nhăn tít lại, "Tanh à?"
"Ừ, tanh quá.", anh rụt cổ, lè lưỡi chạy lại về bàn, "Ghét mùi tanh."
BẠN ĐANG ĐỌC
|BibleBuild| Cổ tích dưới ánh đèn.
FanficÁnh đèn sân khấu là một thứ rất kì diệu. Đằng trước sáng lấp lánh, đằng sau tối om. Người ta kiêu hãnh đứng bên dưới nó, hưởng thụ cảm giác của một vì tinh tú sáng lòa. Lui về một chút, trong bóng tối kia lại chẳng ai biết là có những thứ gì.