9

2K 233 9
                                    

Hắn chậm rãi bước tới bàn ăn, ngồi xuống đối diện người con trai và chú mèo trắng muốt kia. Build đẩy một hộp mì còn ấm nóng qua, hơi hất mặt tỏ ý.

"Ăn mì à?", Bible hỏi, đón lấy chiếc nĩa nhựa, "Cũng được."

"Ngon lắm đó, cái gì mà cũng được.", Build bĩu môi, "Ngủ một phát là hết buổi chiều, đêm qua em không ngủ chắc?"

"Ừ?", hắn nhếch mày, miếng mì mềm thơm trôi xuống cổ họng, "Hôm qua làm bài tập, sáng đi nộp luôn. Đúng là chưa có ngủ."

Lời nói thản nhiên của người đó khiến Build hơi ngạc nhiên, ánh mắt chuyển từ bộ lông mềm mượt của Mino đến khuôn mặt kẻ đang ngồi trước mình. Mái tóc hắn rũ xuống đôi con mắt đúng thật là hơi mệt mỏi, đường xương gò má cũng nhô lên ít nhiều. Dáng hình trưởng thành và trầm tĩnh này quả thật không phù hợp với thanh niên chỉ hơn hai mươi tuổi vài năm, chẳng hiểu sao lại có cả chút bão gió in hằn. Nhìn kĩ hơn vài phần, dưới làn da trần trụi có mấy vết sẹo to nhỏ không đồng đều, chỉ là hơi mờ. Build không biết bản thân đang nghĩ gì, lại chợt vươn tay chạm lên một vết sẹo gần nhất ngay xương quai xanh của hắn, cảm thấy lòng mình rung lên như một chiếc chuông đồng cuối ngày Đông. Xúc cảm mịn màng truyền tới những đầu ngón tay nho nhỏ, ánh mắt hai người chợt dính lấy nhau, chỉ tích tắc thôi không gian như đứng yên lại. Tất thảy biến hóa của cuộc sống ngoài kia trong vài giây giống như bỏ quên hai con người trong căn nhà nhỏ, vài cái lá cây xào xạc cọ vào ban công bằng sắt hờ hững nhô ra. Bible quay ngang mặt, sống mũi cao chạm lên huyết mạch ở cổ tay anh. Mùi phấn thơm lại nhẹ nhàng quấn lấy trí óc hắn, trong lúc tâm trạng bối rối này hệt như một liều thuốc dẫn dụ kinh hồn.

"Người em nhiều sẹo quá.", Build hơi ngại, thế nhưng không muốn rụt tay về. Anh mân mê lên vết sẹo trên làn da kia, móng tay cào nhẹ lên mặt sẹo hơi lồi lên giữa xương quai xanh ẩn hiện dưới cơ bắp mạnh mẽ. Hắn cũng không nói gì, chỉ để yên cho bàn tay đó chầm chậm chạm lên da thịt, cảm thận mùi thơm quen thuộc dụ hoặc lấy đầu óc. Ở góc này nhìn tới, nửa bắp đùi thon thả của anh vì kiễng chân mà lộ khỏi mặt bàn vốn dĩ chỉ đến ngang hông, gấu quần đùi ngắn ngủn đã bị chiếc áo hoodie che đi gần hết.

"Ngày bé hơi nghịch, may sao nhìn cũng không quá rõ.", Bible nói, thản nhiên như không nhét thêm một cuộn mì lớn vào miệng, "Chỉ là hơi nhiều."

"Bây giờ bôi thuốc trị sẹo còn kịp không?", Build vừa tìm thấy một vết sẹo khác, chẳng hiểu sao lại cảm thấy hơi sốt ruột, "Để như vậy đóng phim, lỡ bị mắng thì sao?"

"Không cần, nhìn gần mới rõ.", hắn liếc qua đôi môi anh đang mấp máy, sốt cà chua đỏ ửng còn đọng lại ở viền phía bên trong, "Dù sao thì bây giờ công nghệ cũng tiên tiến, xóa sẹo trên phim thì mấy hồi đâu."

Ngẫm nghĩ một lúc, lại bồi thêm:

"Cũng không phải cứ đóng phim là phải cởi trần chứ hả?"

"Đương nhiên rồi, có điều vẫn không đẹp đâu.", anh cau mày, lẩm bẩm nói.

"Build thấy không đẹp à?"

Câu hỏi mang theo chút âm điệu là lạ, đột ngột khiến cho bàn tay đang rà trên vai hắn dừng lại. Build hơi bất ngờ, đưa ánh mắt nhìn đến khuôn mặt gần sát kia, trống ngực đập rộn ràng.

|BibleBuild| Cổ tích dưới ánh đèn.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ