67

1K 97 22
                                    

Qua màn nước đổ từ trên đỉnh tháp trắng xóa như bọt tuyết, Làng hiện ra im ắng và xinh đẹp. Bible kéo vạt áo vest của mình lên cao, chắn cho đứa nhóc đang lẫm chẫm từng bước theo chân hắn. Nơi này giờ đã là hoàng hôn, mấy tia nắng vàng và đám thú tí hon vô tư nhảy nhót giữa mênh mông rộng lớn. Ở đằng rất xa là những ngôi nhà được dựng bằng gỗ mun đen bóng, chắn hẳn đi một vầng nắng đã ngả sang sắc cam rực rỡ. Hương thơm của khói bếp nương theo một làn gió mang cả chút ẩm ướt của sương đêm đọng lại trên vai áo hắn, nhẹ nhàng xoa dịu đáy lòng chứa đầy những rối ren chẳng thể cất lời.

"Chúng ta đi tìm cơm ăn thôi nhỉ?"

Hai người chậm rãi rẽ những đám cỏ um tùm dưới chân thành một đường thằng tắp, dần dần tiến về nơi mấy ngôi nhà đang kề sát vào nhau. Mùi hương của bữa cơm chiều đã dần lấp kín không khí xung quanh đang sẩm tối sau hoàng hôn tắt lịm, cả khu rừng lặng đi trong bóng đêm dần phủ xuống. Bible ôm đứa nhóc trên tay tiến vào một căn nhà đang chong đèn sáng trưng, bên hông nhà tiếng xèo xèo của bếp núc vọng lại cùng hương lúa thơm phức. Hắn chậm rãi bước từng bước lên bậc thang bằng gỗ được sơn bóng bẩy rồi cẩn thận đặt cô bé trong lòng xuống dưới. Trên mặt sơn loang loáng như gương đồng, chiếc váy nhỏ của nó với từng tầng voan trắng xòe ra như cái chuông được dệt ra bằng vải nhung mềm mịn.

"Đây..."

Một người phụ nữ nhỏ nhắn vừa khéo cũng bước ra từ phía hông nhà với khay cơm nhỏ trên tay, đôi chân nàng trắng nõn như ngọc in lên sàn gỗ những nốt mờ xinh xắn. Phna hơi nheo mắt nhìn qua khoảng tranh tối tranh sáng vì đã cách khá xa đèn điện, đột nhiên đôi chân đang ngập ngừng khựng lại trong hoảng hốt.

"Bible?", nàng ngờ vực hỏi, "Vậy còn đứa bé này..."

"Địa Chủ nhờ tôi dắt nó tới đây, là một bé con bị lạc.", hắn cười cười, cúi người vuốt lấy mái tóc tơ mềm mịn của cô bé, "Đoán chừng là con nhà ai đi nhầm rồi."

"Build không muốn gặp người ngoài.", Phna chậm rãi nói, đôi mắt vẫn không rời khỏi cô bé kia, "Nhất là cậu."

Hắn hơi cúi đầu khi nghe câu nói đó, cảm giác xấu hổ như bị lột trần dâng lên trong lòng. Thái độ cương quyết này của Phù thủy đối với Bible quả thật không oan ức, thế nhưng chút gay gắt nhỏ bé này nào có thể khiến người ấy bỏ cuộc? Ở trong một căn phòng nào đó nằm trong ngôi Làng xinh đẹp này, gia đình nhỏ của hắn đang lặng lẽ ở đó, ngập ngụa trong đống cảm xúc rối ren sau mớ hỗn độn bất ngờ này.

"Này nhóc", Bible thở dài, đôi mắt hạ xuống nhìn đứa bé còn đang ngoan ngoãn đứng đó, "Về với mẹ đi."

"Tôi sẽ không để Build gặp cậu.", nàng vẫn cương quyết nói, thế nhưng đôi bàn tay nhỏ đã giấu tiệt ở sau lưng, "Tôi hoàn toàn có thể tự tìm con theo cách của riêng mình, không cần Tử Sở ban ơn!"

"Là tôi tiện đường thôi, đừng nghĩ nhiều quá.", hắn nói, "Ở từng ngóc ngách trong thế giới này đều có hơi thở của Sứ Giả chạm tới. Vậy nên chỉ cần tôi muốn thì chắc chắn sẽ tìm được Build, huống hồ người ấy chắc chắn vẫn đang trốn tránh quanh đây..."

Người đàn ông đứng che mất một bóng đèn nho nhỏ, ánh sáng vàng vọt tỏa ra sau lưng hắn như một vầng hào quang đang trên đà tắt ngấm. Bible hít sâu vào một hơi có vẻ như khó nhọc, dừng lại vài giây rồi mới nói tiếp:

|BibleBuild| Cổ tích dưới ánh đèn.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ