36

1.8K 213 40
                                    

Bàn tay hắn run rẩy giữ lấy gáy anh, đôi mắt nhắm nghiền lại trong hối lỗi. Build nấc lên trong sự dịu dàng hiếm hoi ấy, gần như đã òa khóc mà đẩy Bible ra khỏi người mình:

"Tao xin lỗi..."

Cú đấm vừa tung ra khiến kẻ kia bất tỉnh. Hắn nằm im trên tấm thảm xám xịt, để yên cho bàn tay kia vội vã lần mò trong túi quần.

Giữa không gian tối tăm này, chỉ có tiếng nghẹn ngào của một mình anh. Pete thoát rồi, những chuỗi ngày đau đớn cũng theo đó mà kết thúc. Build ngồi bệt xuống đất khi nghe thấy tiếng hô kết thúc của đạo diễn, lòng bàn tay bị dao cứa vào nhói lên từng cơn. Anh cảm nhận được miệng vết thương đang hở toác ra một đường dài, hơi xon xót.

"Build..."

Bible vội vàng ngồi dậy từ nền đất, luống cuống đỡ lấy cổ tay anh. Vết thương vẫn đang chầm chậm rỉ máu, một khoảng áo đã bị nhuộm đỏ tươi. Build hơi cúi đầu nhìn hắn đang hoảng hốt bên cạnh thân mình, bỗng nhiên trở ngược bàn tay giấu vết thương kia vào trong. Anh thở dài mệt mỏi, cũng chẳng nói thêm câu gì. Không khí giữa hai người sượng ngắt khiến hắn luống cuống theo, miệng mồm ngày thường trơn tru giờ cũng đã trở nên lắp bắp.

"Tay... băng vào đi đã.", Bible quỳ hai gối trước mặt anh, lúng túng nói thêm, "Nhiễm trùng đó."

"Không cần em nhắc, anh sẽ làm.", Build đứng dậy, rời khỏi tầm mắt bối rối của người kia. Anh mở toang cánh cửa khép hờ, thứ không khí tươi mới của gian phòng bên ngoài xộc vào buồng phổi, cơn gió lạnh của nửa đêm cũng thốc mấy tấm rèm bằng voan trắng tinh bay lập lờ. Build nghe thấy tiếng những con côn trùng đang kêu réo rắt trong đêm đen tịch mịch, sương giăng mờ trên dòng sông im ắng. Đoàn làm phim đều đã tản ra các phòng để nghỉ ngơi, ngoài phòng khách giờ chỉ còn toàn là dụng cụ máy móc. Anh cẩn thận bước vòng qua những đống đồ đang chất lên nhau, hai bàn chân trần trụi đặt lên nền cỏ mát rượi. Mùi đất hơi ngai ngái và hương cỏ thơm ngát khiến tâm trí Build thông thoáng hơn hẳn, vết thương trên tay cũng đã bớt dính dớp vì máu chảy. Chiếc áo cộc giờ đã bẩn thỉu không chịu nổi, dần dần chuyển qua màu đặc trưng của máu người khô lại. Anh tiến tới chòi hóng gió đặt ngay bên mép sông, chậm rãi ngồi xuống phần ghế được làm bằng gỗ vững chãi.

"Build."

Hắn tần ngần đứng cách xa người kia độ chừng vài bước chân, trên tay còn cầm bông băng và một đôi dép nhựa đi trong nhà. Build nghe thấy gió đưa tiếng gọi kia tới tai mình, thế nhưng anh cũng chẳng muốn nhìn lại. Nơi xa tít kia trong tầm mắt chỉ thấy một khoảng đèn sáng rực của Bangkok hắt lên một phần trời tối om, tiếng ếch nhái kêu liên tục trong những bụi cây lớn.

"Làm sao đây...", Build cất lời, giống như đang tự thủ thỉ với chính mình, "Anh thích em lắm, thế nhưng bây giờ lại không còn muốn tới gần em nữa rồi..."

Trong màn sương giăng mờ lên khung cảnh xanh mướt, Bible khẽ cúi đầu. Hắn hít vào một hơi thật dài trong buồng phổi, đáy lòng nhộn nhạo những nỗi sợ không thể gọi tên.

"Xỏ dép vào trước đã."

Đôi dép dựa được đặt xuống nền đất, ngay sát hai bàn chân đang lấm bẩn của anh. Build nhìn chúng, lại nhìn sang những ngón chân đã vấy bùn nhem nhuốc bên dưới, chẳng biết được mình đang thực sự nghĩ gì. Bible nhẹ nhàng ngồi xuống, đưa một tay ra trước mặt anh, nhẹ giọng hỏi:

|BibleBuild| Cổ tích dưới ánh đèn.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ