Ngoại truyện 4

1.5K 102 1
                                    

Ngoại truyện 4: Nuôi mèo

Sáng sớm, sợ làm Diệp Kì Trăn tỉnh giấc, Ôn Dư luôn tắt chuông báo thức ngay từ tiếng kêu đầu tiên.

Tiếng chuông báo thức đột ngột dừng lại thường sẽ không làm ồn tới Diệp Kì Trăn, hôm nay cũng không ngoại lệ.

Ôn Dư cẩn thận kéo cánh tay Diệp Kì Trăn đang đặt trên người mình xuống, khẽ chân khẽ tay rời giường, nhặt chiếc áo phông rộng rơi trên thảm trải sàn mặc lên người, sau đó mới đi về phía nhà vệ sinh.

Phần lớn thời gian Diệp Kì Trăn đều dậy muộn hơn Ôn Dư, đặc biệt là tối ngày hôm trước "giày vò" nhau trên giường.

Khi thức dậy, Diệp Kì Trăn sẽ nằm trên giường duỗi người, trước tiên là duỗi lưng, nhìn đồng hồ đã tới 7 giờ, cô không hề muốn ngồi dậy. Không lần được đồ ngủ của bản thân, Diệp Kì Trăn sẽ quen tay vơ lấy váy ngủ của Ôn Dư khoác lên người.

Trong nhà tắm, Ôn Dư vừa đánh răng xong, thế là đứng trước gương nhìn Diệp Kì Trăn nửa tỉnh nửa mơ đi về phía mình.

Diệp Kì Trăn bước tới sau lưng Ôn Dư, gác cằm lên vai Ôn Dư.

Đôi mắt giống như không mở nổi, còn đang ngái ngủ, cảnh tượng rất hài hước. Ôn Dư để Diệp Kì Trăn ôm, "Chưa ngủ đẫy à?"

Lúc này Diệp Kì Trăn giơ tay ôm lấy eo Ôn Dư, khẽ nói: "Ừm ~"

"Sao còn dậy sớm vậy?"

"Sáng nay có tiết." Giọng điệu Diệp Kì Trăn vô cùng tủi thân.

Ôn Dư nhớ thời khóa biểu của Diệp Kì Trăn, vốn dĩ định đánh răng rửa mặt xong sẽ gọi Diệp Kì Trăn dậy. Cô ấy nhìn mái tóc bồng bềnh có chút rối của Diệp Kì Trăn trong gương, không nhịn được cười, "Ôm đủ chưa?"

"Chưa." Diệp Kì Trăn lại ôm chặt thêm chút nữa, chính xác là một con quỷ ấu trĩ trước mặt Ôn Dư, còn mang theo âm thanh lười biếng vừa thức giấc, "Bạn học Ôn Dư Dư, bàn bạc với cậu một chuyện..."

Khi Diệp Kì Trăn mơ màng là lúc dính người nhất, ví dụ như lúc uống rượu, ví dụ lúc chưa ngủ đẫy đã phải rời giường. Ôn Dư thích nhìn bộ dạng này của Diệp Kì Trăn, "Gì thế?"

"Chúng ta chuyển nhà đi?"

"Sao lại muốn chuyển?"

"Chuyển tới chỗ gần công ty cậu một chút, như thế buổi sáng cậu có thể ngủ thêm." Diệp Kì Trăn nghiêm túc giải thích.

"Không cần." Ôn Dư vừa nói, vừa lấy bàn chải điện, nặn kem đánh răng, "Tớ đâu phải cậu, ngày nào cũng ngủ nướng."

Diệp Kì Trăn còn muốn nói gì đó, nhưng bị Ôn Dư nhét bàn chải vào miệng, thế là chỉ đành buông Ôn Dư ra, thật thà cầm bàn chải bắt đầu đánh răng.

Đợi Diệp Kì Trăn đánh răng xong, Ôn Dư cũng rửa xong mặt, Ôn Dư bóp sữa rửa mặt ra lòng bàn tay, xoa thành bọt bôi lên mặt Diệp Kì Trăn. Diệp Kì Trăn cảm thấy Ôn Dư đang dùng cái cớ rửa mặt để "bắt nạt" cô, cô tránh đi, "Tớ tự rửa."

Ôn Dư cười: "Đừng động đậy."

Diệp Kì Trăn híp mắt, cong khóe môi nũng nịu nói: "Cậu dịu dàng chút được không?"

Dư Tôi Rung Động - Thanh Thang Xuyến Hương TháiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ