Min Yoongi bên kia lật đật bắt máy.
Mở lên chỉ toàn nghe tiếng tra hỏi xối xả của người yêu, làm gì vậy chứ, không phải trời đánh tránh bữa ăn mà là người yêu hỏi mất bữa ăn.
" Nè, Yoongi. Anh xem xem, thằng bạn chí cốt của anh làm phiền lòng gì đến bạn yêu của em rồi? "
Min Yoongi đầu dây bên đây nói ngọng ú ớ, miệng anh đang thồn cả miếng bánh lớn muốn trả lời rõ ràng cũng không xong khiến Park bên đây tức đến nỗi cổ mọc đầy gân guốc.
" Nè! Trả lời coi! " Park Jimin gằn giọng.
Min Yoongi bên đây mặt nhăn mày nhó khó hiểu, chuyện của Kim Taehyung anh làm sao biết được, anh cũng đâu phải cái dạng thích đi nhiều chuyện của thiên hạ.
Nếu y hỏi Min Yoongi yêu Park Jimin nhiều như thế nào anh cũng biết lựa đường trả lời, còn đằng này là chuyện của Kim Taehyung. Muốn moi móc chuyện từ miệng hắn cũng đâu phải là chuyện dễ dàng gì.
Min Yoongi nuốt trôi miếng bánh liền trả lời người yêu: " Chuyện của thằng đó anh làm sao biết được, nếu anh có hỏi nó cũng không nói đâu! "
" Bạn chí cốt mà kiểu vậy đó hả? "
" Ơ, thế sao em không hỏi đứa bạn yêu của em? "
Park Jimin nghe đến đây tự nhiên cứng họng, đúng là y vẫn chưa hỏi thăm tình hình của Jeon Jungkook mà, hihi.
" Thôi tôi không muốn nói nhiều với anh nữa, làm gì thì làm, tốt nhất đừng gặp mặt tôi nữa!"
Tút.
" Bé, ê, bé! Ơ? " Min Yoongi lấy điện thoại khỏi tay nhìn đâm đâm vào màn hình tối thui, anh thở dài tay mệt mỏi đỡ trán. Tự hỏi biết bao giờ người yêu của anh mới hết cái tính giận dỗi vô cớ đây.
Anh bất giác nhìn qua Kim Taehyung, hắn vẫn mang gương mặt bình thường như không có chuyện gì. Vốn dĩ anh cũng không biết rõ chuyện của hắn và Jeon Jungkook vì Kim Taehyung đã bao giờ chịu tâm sự với anh đâu.
Còn nếu về cô người yêu cũ, Park Janggyu của hắn thì anh biết rõ, vì không những cặp đôi TaeJang một thời nổi đình nổi đám của trường đại học này mà cô ta còn là chị họ của Park Jimin.
•
Jeon Jungkook mệt mỏi lê lết tấm thân ướt nhem vì trận mưa rào về đến nhà, em phồng má thở phù một hơi. Hôm nay thật đen đủi.
Nhưng Jeon Jungkook luôn là người mang tâm thái tích cực " Chỉ một ngày không vui đừng nghĩ cả một đời không hạnh phúc ", em nghĩ xong liền cười cười cởi quần áo bước vào nhà tắm.
Căn nhà nhỏ nhắn chỉ một mình em sống, ba mẹ đã mất từ khi còn bé nên bây giờ em chỉ có mỗi bà nội bên cạnh nhưng tiếc rằng bây giờ sức khỏe bà không được tốt phải ở quê nhờ người thân và hàng xóm chăm sóc. Nhiều lúc em muốn bỏ học vì tiền phí sinh hoạt thường ngày quá cao nhưng bà và mọi người không cho phép.
Em học giỏi lại là một thiên tài, dễ thương lại dễ dàng dạy bảo nên việc em muốn thôi học là chuyện không thể nào.
Đang tắm thì em nghe bên ngoài có tiếng chuông điện thoại, liền lật đật tắt vòi sen chồm lấy quần dài áo phông mặc vào bước ra ngoài.
BẠN ĐANG ĐỌC
• Taekook • Promesse 𝐃𝐑𝐎𝐏
FanfictionBé con thật hư, anh phạt em, sau này không tìm thấy anh nữa nhé? 26.12.22 #1 fanfictaekook
