"Bobo, bobo sao bobo đi ăn, đi ăn bỏ BeomBeom ở nhà ạ!"
"BeomBeom, sao con lại ở đây?" Jeon Jungkook đứng phất dậy, khuôn mặt đầy sự bối rối ôm lấy cậu bé nhỏ vào trong vòng tay của mình, tay mềm bẹo lấy má nhỏ tròn vo lại hồng hào.
"Ưm- bobo đừng nhéo má bé, bé đau rồi!"
"Jungkook, ha, anh xin lỗi, thằng bé ở nhà cứ đòi em nên anh..."
Jeon Jungkook ánh mắt bất lực thở phù nhìn qua anh chàng đằng xa đang hằn học chạy lại, em đột nhiên sực nhớ lại một chuyện khiến khuôn mặt bình thường dần trở nên méo mó khó nhìn, Jeon Jungkook có hơi tức giận liếc mắt với anh chàng đó.
"Cậu là ai?" Kim Taehyung nhanh nhẹn lại chỗ Jeon Jungkook, tay không quên choàng qua eo em siết lấy khiến em giật mình không kịp trở tay. Có lẽ, hắn đã để ý tới đứa trẻ kia từ nãy tới giờ, nhưng không, để hắn tra hỏi cái tên khốn đối diện trước đã.
"À à, chào anh, tôi là đồng nghiệp với Jungkook cũng là bạn đồng hương với em ấy khi còn ở Mỹ, tên Jo Kangju"
"Đó là bạn của em à Jungkook?" Kim Taehyung có hơi ngờ nghệch, hắn nhìn xuống người đang cố vùng vẫy khỏi vòng tay hắn.
"Là bạn hay người yêu, đều không liên quan đến anh!"
Jeon Jungkook mặt nhăn mày nhó, em thầm chửi, tại sao tên này lại mạnh thế, eo em bị hắn siết chặt đến in hằn dấu đỏ rồi. Jeon Jungkook nhìn hắn, còn thấy rõ mặt hắn hậm hực vô cùng, trên mặt còn hiện rõ dòng chữ "Em là của anh, anh ghét hắn ta mà" nữa cơ.
"Buông tôi ra coi!"
Kim Taehyung thở dài, bàn tay hắn cũng bị em bấu xé đến rướm máu, hắn xuýt xoa thổi phù phù vào bàn tay, mặt có chút hờn dỗi, hắn đã làm gì đâu mà em hung dữ thế.
Không khí như đang bị thiếu oxi trầm trọng, Min Yoongi bắt buộc ra đó giải vây
"Nào, nếu đã đông đủ thế này, chúng ta cứ cùng nhau dùng bữa chứ nhỉ? Chuyện công việc cứ gác tạm lại vậy! Haha"
"Không được!" Jeon Jungkook nhanh chóng bỏ qua ý kiến đó, thấy em ôm chặt lấy đứa nhỏ, Jo Kangju nhìn em mà lắc đầu không thôi, cũng tại anh mà phải xảy ra tình huống khó xử này.
"Bobo, ưm sao bobo hông muốn cùng Beom ăn ạ? Bo ghét Beom rồi..." Beom nhỏ mặt mày ỉu xìu, tay bấu chặt lấy cổ áo của Jeon Jungkook, dù người ta là con nít nhưng người ta cũng biết buồn vui hờn dỗi đó nhá!
"Beom hôm nay không ngoan, ta giận bạn đấy nhé?" Jeon Jungkook mệt mỏi.
Kim Taehyung hiểu rùi ý liền giành lấy Beom từ tay em, hắn ôm trọn bé vào lòng ngực, thấy bé rưng rưng nước mắt liền ôn nhu vuốt lưng, ôn tồn thủ thỉ
"Ngoan nào, đừng khóc, bobo không ghét bạn"
"Hông, bo ghét Beom rồi ạ,bo hong còn cần bé Beom ạ" bé nhỏ vùi đầu tròn vào lòng Kim Taehyung để tìm kiếm sự ấm áp, mũi và má cũng bị cơn khóc sơn cho một màu đỏ ửng.
Jeon Jungkook tức giận xuỳ một cái, cái tính giống nhau vừa thôi, em lườm đến chỗ nhóc Beom, nhóc còn xem em là người nhà nhóc không, khi không khi có lại dám ngồi vào lòng người lạ thế kia?
BẠN ĐANG ĐỌC
• Taekook • Promesse 𝐃𝐑𝐎𝐏
FanfictionBé con thật hư, anh phạt em, sau này không tìm thấy anh nữa nhé? 26.12.22 #1 fanfictaekook
