18. Nó khiến anh lạnh, nó bảo anh về

1.4K 111 17
                                        


Tiết thu đã qua, tiết đông lại kéo đến. Làn gió đông ùa ùa kéo qua những con đường đê trấn nhỏ, ngoài phố toàn những con người khoác lên mình lớp áo len dày sụ tạo thành một khung cảnh ấm cúng đến lạ thường.

Chuyến bay về Mỹ của Jeon Jungkook vì thế mà bị hoãn lại một thời gian, trận tuyết dai dẳng bắt đầu hình thành gây bất lợi với tuyến bay ngoài nước.

Em chọn nơi ngoại ô để làm điểm tạm dừng chân, em ghét nơi thành phố đông đúc xô bồ, căn nhà cao cấp được mẹ Kim âm thầm lựa chọn đặt ngoài ngoại ô thành phố Seoul, tất cả những đồ đạc được thiết kế theo sở thích của Jeon Jungkook, đều theo tone màu trầm ấm, đơn giản nhưng vẫn đủ sang trọng.

Sở dĩ chọn ở xa trung tâm, cũng là vì em không thích đụng mặt với Kim Taehyung nhiều lần.

"Jungkook ah~ tao đến rồi đây!"

"Jimin? Vào nhà đi, ngoài trời đang lạnh lắm" Jeon Jungkook đang trong bếp nghe giọng quen thuộc liền ùa chạy ra, trên mình vẫn còn đeo chiếc tạp dề dính đầy dầu mỡ.

Park Jimin tự nhiên vào nhà, mọi ngóc ngách trong nhà như đã quen thuộc với y, giống như y đã ghé sang đây nhiều lần rồi.

"Sao rồi, từ hôm đó mày có gặp anh ta thêm lần nào nữa không?"

Jeon Jungkook nhởn nhơ lắc đầu

"Không có, có hẹn, nhưng không muốn gặp"

Park Jimin thở dài một hơi, đúng là giữa hai người họ vẫn còn xa cách bởi quá khứ, đau hơn, chính vì hiểu lầm lớn nên mới xảy ra.

"Anh ta tìm mày lâu lắm rồi đó, lúc nào tao ghé sang Yoongi cũng thấy anh ta vò đầu bứt tóc tìm nơi ở của mày, hay là-"

Vừa nói được nửa đoạn, y liền bị Jeon Jungkook ngắt ngang lời nói, em vốn dĩ biết rằng, Park Jimin đang cố gắng hàn gắn lại đoạn tình dang dở của em, nhưng hiện tại với em điều tội tệ đó thật sự không cần thiết.

Em ổn rồi, chỉ muốn một mình, dù có đơn độc nhưng cũng an toàn hơn là có người bên cạnh.

"Mày thấy đó, mày là omega, nếu là omega thì tốt nhất là nên có một alpha ở bên cạnh. Huống hồ gì Beom cũng cần có một người ba..."

"Ý mày tao hiểu chứ, nhưng nếu Beom cần một người ba, thì vị trí đó cũng không còn dành cho anh ta!"

Jeon Jungkook lạnh lùng hất hủi, dù biết gồng sức để mạnh mẽ là không tốt, nhưng kì thực, em đã trải qua cảm giác đó quá nhiều lần mà thành ra chai sạn.

Cuộc trò chuyện giữa hai người chỉ quanh quẩn về tình cảm và Beom. Tuy thời gian trước, Park Jimin không ở bên cạnh Jeon Jungkook, nhưng y biết hết mọi thứ. Từ việc em mang bầu bé Beom khi còn là sinh viên đại học, đến việc em bị người đời hất hủi khinh miệt khi là một omega tuổi còn nhỏ nhưng không giữ được sự trong trắng, lẳng lơ.

Khoảng thời gian đầu, Jeon Jungkook vì những lời nói xấu xa đó mà trầm cảm, triệu chứng ngày một lớn hơn đến mức em muốn tự kết liễu thì bị mẹ Kim phát hiện.

Ngày đó, nếu mẹ Kim không đến kịp, thì có lẽ em đã không thể cứu, những viên thuốc trắng rơi vương vãi khỏi hộp, trên tay Jeon Jungkook vẫn còn níu lấy vài viên chưa kịp uống. Đôi mắt em nhắm nghiền lại như đã chết vì tác dụng mạnh của thuốc, làn da trắng hồng chuyển qua màu sắc nhợt nhạt, môi khô tấy lộ lên mấy vệt da bị tróc. Cảnh tượng đó, là cảnh tượng mà mẹ Kim không bao giờ muốn đó lặp lại thêm một lần nào nữa.

• Taekook • Promesse 𝐃𝐑𝐎𝐏Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ