"Đừng đứng bên ngoài nữa, vào nhà đi" Jeon Jungkook bực bội vô cùng, nhưng em không muốn đóng vai kẻ phản diện, kẻ thấy chết mà không cứu, nhất thời giúp hắn một lần."Được"
Kim Taehyung vào nhà, mắt hắn thay nhau nhìn dáo dác xung quanh, cảm thấy căn hộ tuy không lớn nhưng bên trong lại được trang trí với phong cách ấm áp đến lạ thường, loại ấm áp mà hắn đã mất đi suốt mấy năm trở lại đây.
"Anh ngồi vào đó đi, tôi vào trong chuẩn bị một ít thức ăn" Jeon Jungkook lạnh lùng bảo hắn ngồi vào ghế sopha.
"Dạ..."
Kim Taehyung ngượng ngùng, từ nãy đến giờ cứ hở bị Jeon Jungkook liếc mắt là hắn cứ sợ sệt mà cúi gằm mặt xuống không dám nhìn em, hai tay cứ thế đan vào nhau không muốn tách rời.
Chiếc sopha mềm mịn được phủ bằng lớp lông cừu trắng tinh, Kim Taehyung rất hài lòng ngồi xuống cảm nhận.
"Chú, chú ơi!" Jeon Beom tròn mắt nhìn hắn, hoá ra từ nãy đến giờ bé nhỏ vẫn còn ở đây.
"Ơi?"
"Beom lạnh rồi ạ"
Kim Taehyung hiện giờ không còn ngại, nhanh tay bồng lấy đứa nhỏ vào trong lòng để sưởi ấm, chiếc áo len vạt dài được Jeon Jungkook đưa hắn đã biết cách tận dụng, không ngại lấy vạt áo trùm lấy Jeon Beom, cảm giác như đang ấp trứng.
Từ trong bếp, tay xách nách mang đĩa thức ăn thơm béo bước ra, Jeon Jungkook bỗng phụt cười, em nhìn hắn thật giống như bé gà mẹ đang ấp trứng vậy.
Kim Taehyung nghe giọng cười nhỏ liền phát giác ngẩng lên.
Jeon Jungkook cười rồi, một nụ cười mang nét trong sáng không chứa tạp ý, xinh yêu của hắn cười rồi.
Trong lòng hắn bỗng có chút tia lửa nhỏ sưởi ấm trái tim đang khô khốc, chỉ cần khiến em cười, làm gì hắn cũng bằng lòng thuận ý.
"Đồ ăn của anh, có bánh mì, nhưng là bánh mì ngọt"
Kim Taehyung hơi khó hiểu, liền nghiêng đầu như thắc mắc.
"Khó hiểu gì? Chứ không phải Taehyung rất thích ăn bánh mì ngọt sao?"
"À...anh.." Kim Taehyung đột nhiên hiểu rồi, ngày trước, hắn lòng dạ không tốt sai bảo em đủ đường, cả bản thân thích ăn bánh mì ngọt nhưng vẫn bảo em mua bánh mì không ngọt, ừ, vì thật chất người ăn đâu phải hắn.
Có hơi chột dạ, hắn gượng cười nhận đĩa thức ăn từ tay em, hắn sai rồi, cứ nghĩ chuyện qua lâu rồi Jeon Jungkook sẽ không còn nhớ, vả lại sở thích ăn uống của hắn không ngờ em lại để ý và hiểu rõ đến chi tiết như vậy.
Kim Taehyung trong lòng không ngừng tự đấm vào ngực, hắn quá xem nhẹ bạn nhỏ Jeon Jungkook.
"Ăn đi"
"Dạ" Kim Taehyung gật đầu song cúi đầu nhìn xuống bé nhỏ trong lòng "Beom muốn ăn cùng chú không?"
"Hông, Beom buồn ngủ rồi, chú...chú ôm Beom ngủ ngon có được hông chú?"
Jeon Beom nheo nheo mắt với đầu tóc rối đến bù xù, Kim Taehyung mỉm cười đáp lại bạn nhỏ bằng một nụ hôn trên vầng trán, sau đó nhẹ nhàng đặt đỉnh đầu bạn nhỏ vào lòng ngực ấm áp của mình mà vỗ về giấc ngủ.
![](https://img.wattpad.com/cover/328255466-288-k982856.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
• Taekook • Promesse 𝐃𝐑𝐎𝐏
Fiksi PenggemarBé con thật hư, anh phạt em, sau này không tìm thấy anh nữa nhé? 26.12.22 #1 fanfictaekook