Về đến nhà hắn vẫn không ngó ngàng gì đến cậu.
Suốt bữa cơm, cậu chỉ cố gắng ăn thật nhanh để chạy lên phòng.
Đến tối cậu không nhịn được nữa mà khóc nức lên, nhưng lần này cậu không khóc thành tiếng mà chỉ chùm chăn lại rồi khóc.
Hắn nhìn thấy cậu nằm ở giường kì lạ cũng đủ hiểu, hắn chỉ muốn phạt cậu một chút vì cậu đã nó dối.
" Văn Toàn ! sao lại khóc ? "
Hắn kéo nhẹ mềm cậu ra, mặt mày tèm lem nước mắt, nước mũi.
" anh..hic..anh bỏ em..hic "
Cậu vừa nói vừa lau nước mắt đang chảy ra liên tục, giọng cũng khàn đi một chút.
" tôi có bỏ em sao ? "
Cậu gật đầu không trả lời.
" sau này không được nói dối nữa ! "
hắn ôm cậu vào lòng.
Một tay đặt trên cái đầu nhỏ xoa xoa, một tay đặt ngay tấm lưng an ủi.
" tôi sẽ đau lòng.. "
Giọng hắn bỗng chùn xuống.
" im lặng như vậy sẽ bị ức hiếp, biết không ? "
" dạ.. "
" lần sau có gì oan ức phải nói tôi nghe, biết chưa ? "
" vầng... "
Hắn cứ ôm cậu như vậy để dỗ dành, chiều giờ đã hù dọa cậu đến khóc luôn rồi.
" ngoan đừng khóc nữa.. "
Tay hắn đưa lên mặt cậu, lau đi những giọt nước mắt.
Hai tay hắn áp vào má nhỏ, che đi gần hết mặt người ta luôn.
" nhưng mà...lúc chiều anh Hải thật..là đáng sợ đó.. "
" sau này...anh đừng như vậy nữa được không ? "
" được, sẽ không có lần sau "
Ban đầu hắn chỉ định phạt cậu một tí, thế mà đã khóc thế này rồi.
Sau lần này, hắn mới biết Văn Toàn thật sự là một cậu nhóc rất nhạy cảm, chỉ cần thay đổi một chút liền sẽ
suy nghĩ linh tinh.____________________________
Ngày hôm sau, khi đi học thì cậu lại gặp mặt cái tên Chí Quốc kia.
Nan đầu cậu thấy gã ta chỉ nhìn cậu nên cũng không nghĩ gì nhiều.
Ai mà có dè, lúc ra về thì bị chặn lại ở cổng.
" này cái thằng ranh kia "
Quốc từ phía sau kéo áo cậu.
Cậu xoay qua nhìn thấy gã, mặt mày nhợt nhạt đi vì sợ.
" dạ.. "
" mày đừng nghĩ chuyện hôm qua là xong nha, chẳng qua mày là con trai nhà họ Nguyễn nên tao tạm tha cho mày... "
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Vì Em ] [ 0309 ]
Romancetôi từng là một tên trầm cảm, bị tất cả lạnh nhạt chỉ vì vẻ ngoài có chút đáng sợ. nhưng từ ngày tôi được gặp em, thế giới tôi dần thay đổi. lúc này tôi chợt nhận ra tôi đã phải lòng em, rằng tôi đã thay đổi " vì em " _______________________ " xin...