Sáng hôm sau, cậu thức dậy với cái đầu có chút ê ẩm, mình mẩy muốn rã rời.
" huhu mệt quá đi "
Mọi khi, cậu bị bệnh hay mệt mỏi sẽ nhõng nhẽo với hắn, nhưng bây giờ thì phải chịu đựng một mình. Bây giờ ở bển chắc cũng 2,3 giờ trưa. Nếu tính múi giờ bên đây thì hôm nay đã là sinh nhật của hắn.
Cậu quyết định gọi điện cho hắn để mè nheo đỡ vậy.
bé nhỏ ngoan đang gọi cho siu nhân Quế thúi.
" Văn Toàn, vừa ngủ dậy sao ? "
" vâng, huhu sao em thấy trong người khó chịu quá đi mất "
" ôi trời ơi, nhõng nhẽo hả bé nhỏ ? "
" huhu người ta khó chịu lắm "
" thôi thương thương, mốt về cho em đánh đấm thoải mái khỏi khó chịu nữa "
" dạ... "
" được rồi, dậy ăn chút cháo rồi ngoan ngoãn uống thuốc đi nhé, tôi phải đi gặp đối tác một lát "
" vậy tối nay... "
" tôi sẽ không quên đâu, bé nhỏ ngoan nhé "
" dạ, nhớ anh "
" tôi cũng nhớ em "
Vừa dứt câu, hắn cúp máy cái rụp. Người nghe tỉm tỉm cười, đôi khi chỉ cần nghe mấy câu mấy là cậu thấy vui rồi.
........
Cậu đánh răng rửa mặt sạch sẽ rồi xuống nhà ăn chút cháo.
Cậu múc muỗng cháo đầu tiên vào miệng, eoo nó nhạt lắm luôn ý.
" dì ơi, sao hôm nay cháo nó nhạt quá.. "
" con bệnh nên bị nhạt miệng, vài hôm sẽ hết thôi nè "
" dạ... "
Cậu nhắm mắt ráng ăn hết tô cháo nhỏ. Hì hụt một hồi cậu cũng đã xử lý xong.
Lên lầu uống thuốc sau đó lại ngủ.
Cuộc sống của cậu từ khi thiếu hắn trở nên khá nhàm chán, hầu như cái gì cũng phải làm một mình.
Có nhiều lần cậu nhớ hắn đến nổi bật khóc thấy thương. Cậu muốn gọi để được hắn dỗ nhưng lại sợ làm phiền đến công việc nên chỉ chịu đựng một mình.
Bé nhỏ của Ngọc Hải biết rằng, nếu mà để hắn biết mình khóc thì chắc chắn sẽ rất lo lắng và không tập trung làm việc. Em bé bây giờ rất hiểu chuyện.
.....
Mọi hoạt động của buổi chiều vẫn diễn ra như mọi khi, do mệt mỏi nên buổi trưa cậu đánh một giấc đến tận chiều.
Buổi tối, cậu đã khỏe hơn nên xuống nhà cùng mọi người ăn cơm.
" cha, mẹ "
" Tòn Tòn con đã khỏe hơn chưa ? "
Ông Nguyễn ngồi ở bàn ăn, nhìn thấy cậu từ cầu thang đi xuống, lên tiếng hỏi thăm.
" dạ con khỏe òi "
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Vì Em ] [ 0309 ]
Romancetôi từng là một tên trầm cảm, bị tất cả lạnh nhạt chỉ vì vẻ ngoài có chút đáng sợ. nhưng từ ngày tôi được gặp em, thế giới tôi dần thay đổi. lúc này tôi chợt nhận ra tôi đã phải lòng em, rằng tôi đã thay đổi " vì em " _______________________ " xin...