Gulf Kanawut tỉnh lại sau một giấc ngủ dài, cả người có chút nặng nề, vết thương ở chân cũng khẽ khàng nhói lên. Cậu mơ màng nhìn khung cảnh trước mắt, tiếng ù ù vẫn vang lên đều đều. Có vẻ như cậu đang trên xe, một chiếc oto đậm mùi của Mew Suppasit.
"Ưm."
Cậu khẽ rên rỉ cựa người, thành công khiến gã chú ý tới mình.
Mew Suppasit nhận ra người trong lòng đã tỉnh lại liền nhanh chóng cúi xuống ân cần hỏi han.
"Em tỉnh rồi à?"
Gulf ngẩng lên nhìn gã. Thì ra không gian toàn mùi của tên họ Jong đấy là bởi vì cậu đang nằm trong lòng gã, cả người được gã cẩn thận gói trong chiếc áo dạ to lớn.
"Còn thấy đau không? Tôi gọi đội y tế cho em nhé?"
Cậu lắc đầu, gã cũng chẳng nói gì thêm, nhẹ nhàng ôm cậu chặt hơn. Gương mặt của Gulf vùi hẳn vào ngực gã, mùi hương thân quen nhẹ nhàng tràn vào lá phổi, dễ dàng ru cậu vào êm ả.
Rõ ràng bản thân rất ghét gã, cậu cũng đã nói gã làm ơn hãy cút ra khỏi cuộc đời cậu nhưng tại sao, trước mặt Yuuki trước mặt hai tên mặc đồ đen ấy, đứng sau lưng gã cậu lại cảm thấy vô cùng an toàn, mùi hương trên người gã giúp cậu bình tĩnh tấm lưng của gã khiến cậu cảm thấy an toàn, và ngay lúc này đây, khi nằm trong lòng Mew Suppasit cậu cảm thấy vô cùng dễ chịu, thoải mái.
Nằm trong lòng người mình ghét, hóa ra lại ấm áp như vậy sao?
Gulf chẳng muốn nghĩ thêm gì nữa, an tĩnh chìm vào giấc ngủ, đầu gối lên lồng ngực của gã đàn ông đang bế mình.
"Giá như thời gian ngừng lại"
Mew thầm nghĩ.
"Tôi muốn được ôm em vào lòng ngủ như này mãi mãi"Sau sự kiện kinh hoàng kia, Jong gia ngay lập tức điều động hai anh vệ sĩ, mỗi người đi theo một bạn nhỏ, hộ tống hai bạn tới trường.
Mặc dù Gulf Kanawut đã khéo từ chối nhưng sau khi bị Mew thuyết phục, cậu vẫn là gật đầu nghe theo.
Cậu thực sự đã rất sợ khi nghe tin hai bạn nhỏ bị bắt cóc, trái tim cậu run rẩy đến kịch liệt khi nhìn thấy bức ảnh hai đứa nhỏ bị trói lại, để bọn nhỏ phải chứng kiến những điều không hay, nghe những lời mà những đứa trẻ không nên nghe, cậu cảm thấy bản thân thật vô dụng. Sau khi trở về từ căn nhà gỗ bỏ hoang ấy, Sena cũng có những biểu hiện của trầm cảm nhẹ, điều này khiến cậu cùng gã hốt hoảng vô cùng.
Gulf không màng tới sự khó chịu của ông Jong hay sự chán ghét của bản thân dành cho gã nữa, lúc nào cũng chăm chỉ đưa đón Sena cùng bạn nhỏ nhà mình với hai anh vệ sĩ, đưa hai bạn đi ăn đi chơi nhiều hơn, cùng hai bạn nhỏ xem phim chơi đồ hàng mỗi cuối tuần, mãi cũng giúp Sena vui hơn một chút.
Bạn nhỏ Bánh Bao không bị ảnh hưởng quá nhiều nhưng sau vụ bắt cóc đó cũng đã kinh hãi không ít, hàng đêm đều mơ thấy ác mộng mà giật mình tỉnh dậy, nức nở khóc trong lòng cậu khiến Gulf vô cùng đau lòng. Mỗi lần ôm cục bông nhỏ trong lòng dỗ dành lại là một lần cậu cảm thấy dằn vặt.
Ngày hôm ấy là do cậu không tốt, cậu vô trách nhiệm, cậu bỏ lại hai đứa trẻ mới 4 tuổi ở dưới hầm gửi xe, để hai đứa nhỏ bị người xấu chụp thuốc mê bắt đi. Nếu cậu dẫn theo cả hai đứa nhỏ, hoặc bỏ cái điện thoại qua một bên thì có lẽ chuyện đó đã không xảy ra, hai bạn nhỏ sẽ không bị tổn thương tâm lí, cậu cũng chẳng bị thương, Mew Suppasit cũng vậy.
"Ba Gulf ơi, nước sôi rồi ạ."
Sena kéo kéo ống quần cậu, thành công giúp cậu quay trở lại với thực tại.
"À, ba xin lỗi."
Gulf vội thả mì vào chần, tập trung 100% vào món mì trộn của hai bạn nhỏ.
Hôm nay là cuối tuần và Sena qua nhà cậu ngủ, cậu đã hứa cuối tuần sẽ làm tiệc mì trộn siêu cấp đặc biệt cho hai bạn nhỏ nên giờ người ba trẻ đang chăm chỉ đứng trong bếp nấu mì, còn hai bạn nhỏ thì chơi đùa thỏa thích bên ngoài phòng khách.
"Giờ Sena sẽ là mẹ, còn Bánh Bao làm bố nha."
Sena vừa ôm gấu bông mới vừa lung lay người bạn đang nằm dài ra thảm, mặt có chút bất mãn.
"Bánh Bao chồng mau dậy đi, hôm nay vợ với con mệt quá chồng dậy nấu cơm đi."
"Hả? Sao tớ phải nấu cơm? Mà sao cậu lại gọi tớ là chồng? Tớ đã đồng ý đâu?"
"Phải đồng ý, bọn mình kết hôn rồi mà. Chồng dậy nắm cơm đi."
Sena túm lấy vai bạn nhỏ Bánh Bao lay mạnh, Bánh Bao càng lười biếng hơn, cục thịt lăn ra thảm, nằm ườn ra, lè lưỡi trêu ngươi Sena.
"Không! Tớ lười lắm! Với cả không thích Sena làm vợ tớ đâu!"
"Gì cơ? Chồng chê vợ? Muốn chết hả?"
Sena nhăn nhó lao tới, hàm răng trắng xinh xinh cắn lên mặt bạn nhỏ Bánh Bao. Và sau đó đương nhiên là một tràng những âm thanh khóc lóc của trẻ con, rồi cả tiếng người lớn dỗ dành nữa, nhốn nháo hết cả nhà lên.
Kết quả trận đấu?
Bánh Bao ôm cái má in vết răng của Sena ngồi ăn mì, lâu lâu còn sụt sịt vài cái. Trong khi đó công chúa Sena thì vui vui vẻ vẻ ngồi ăn mì cùng bạn gấu bông mới, lâu lâu còn líu lo chuyện trò với ba Gulf nữa, điều này khiến Bánh Bao không hề vui nha.
"Sena đáng ghét. Dỗi!"
BẠN ĐANG ĐỌC
QUAY VỀ BÊN ANH ĐƯỢC KHÔNG (Hoàn)
FanfictionChuyển Ver Đã Có Sự Cho Phép Của Tác Giả. Tác giả: Kahn Tình trạng: hoàn Thể loại: ngược tâm, tổng tài công x thư kí thụ, 1x1, gương vỡ lại lành, HE, sinh tử văn. Cả hai còn yêu nhau nhưng lại không thể cùng chung bước, lỡ lạc nhau mấy năm trời l...