"Ai cho cậu làm em ấy đau ? Mà cậu là ai đây ?!"
Sam vừa nói liền đưa tay kéo lấy Mon lại gần mình rồi nhẹ nhàng đẩy cô bé ra hẳn phía sau lưng cô, bản thân thì khoanh tay lại, trưng ra vẻ hung dữ thường thấy ở công ty.
"Đúng là Khun Sam cao quý, chẳng bỏ ai vào mắt mình cả, đến nhân viên của công ty cũng không nhận ra sao ?"
Aka đút tay vào túi quần, vênh mặt lên nói bằng giọng có chút cợt nhả, đồng thời nhướng lông mày lên nhìn Sam.
Sam đưa tay lên cằm suy nghĩ thử vài giây xem đây là ai, hai tròng mắt đảo qua lại mấy lần, dường như đang lục lọi kỹ lưỡng từng thông tin một trong trí nhớ của mình.
"Cậu là..Karaoke ?"
"Hả ?? Ai là Karaoke chứ, tôi tên là Akaoshe, mọi người hay gọi là Aka thưa sếp Tôn nữ !!"
"Cũng giống nhau còn gì ?"
"Giống cái gì mà giống ?"
Sam trề môi đầy giễu cợt, cô chưa từng nghe thấy cái tên Thái Lan nào kì cục như vậy. Trong mắt cô ngoài tên của chính mình ra thì chỉ có thể chấp nhận Mon là một cái tên đẹp ngang ngửa.
"Được rồi mặc kệ cậu là Karaoke hay là capochino gì đó tôi không quan tâm nhưng ai cho cậu đụng đến Mon, không thấy em ấy khó chịu à ?"
Sam trở lại vẻ nghiêm túc, mở hai mắt như đe dọa về phía Aka.
"Khun Sam, đừng để ý tới anh ta. Aka là một kẻ thích gây rối mà. Mau đi thôi !!"
"Nhưng mà hắn.."
Mon nhanh chóng kéo Sam đi một cách khẩn trương, bỏ lại Aka chôn chân tại chỗ. Mặt nghệch ra thở dài lấy một cái.
"Đúng là Mon có khác, kế sách này thật sự rất hiệu quả !"
Aka rời đi, trên tay cầm sẵn bao thuốc lá được chuẩn bị để lấy ra dùng. Khi ra tới bên ngoài hắn dựa vào lan can gần đó rồi rít lấy một hơi dài xong thì ngửa đầu nhả khói ra khỏi miệng.
Mấy chuyện Aka làm khi nãy kà vở kịch do Mon chủ động dàn dựng nên, hắn chỉ là nhân vật phản diện để góp phần tạo ra thành công cho sự kiện "mỹ nhân cứu công chúa" khi nãy.
"Không biết em ấy tính làm gì kế tiếp đây ?"
Aka gục đầu xuống nhìn mấy tàn thuốc rơi bên dưới, hắn lấy chân di qua di lại ngẫm nghĩ gì đó khá lâu.
Hắn sợ mất....
____....____....____....____....____
Sau khi cùng nhau thoát khỏi sự làm phiền của Aka, Mon được Sam đưa về nhà của mình, trong tủ còn chuẩn bị sẵn một cái váy màu hồng rất thích hợp cho Mon.
Mon diện nó là, từ trên đi xuống cất tiếng gọi lớn để thu hút sự chú ý từ Sam, người đang nhìn chăm chăm vào máy tính.
"Thích cái váy chị mua cho em chứ ?"
"Dạ thích !"
Mon thẹn thùng tủm tỉm cười, hai má ửng hồng như quả dâu tây. Ánh đèn từ phía sau hắt lên càng làm cho Mon thêm lộng lẫy, không khác gì một công chúa.
BẠN ĐANG ĐỌC
Dã tâm thiên thần
Fanfiction"Loại người có thể bất chấp tất cả vì bản thân như cô thì biết cái gì gọi là tình yêu sao ?"