"Cuộc gặp và nói chuyện với vị chuyên gia tâm lý kia sao rồi ạ ? Hôm qua Khun Sam chưa kịp kể lại thì đã bận rồi."
"Bận gì ấy nhỉ ?"
"Khun Samm, đủ rồi !!"
Sam đầy tinh quái, giở giọng trêu ghẹo Mon khiến mặt cô bé đỏ hết cả lên như say rượu.
Chắc không cần nói cũng biết họ bận việc gì với nhau.
"Cũng không có gì cả, giống mấy người khác thôi. Hỏi đủ thứ chuyện, có hơi phiền phức !"
"Chị thấy khá hơn chứ ?!"
"Bình thường."
Sam trả lời với vẻ mặt chẳng có chút hứng thú nào khi nhắc đến người kia.
Mon yên tâm khi thấy vậy. Bản thân cũng không định tự mình quản nhiều chuyện như thế, chỉ cười hài lòng rồi lảng đi tìm việc khác để làm lấy.
"Mà tên nghe cũng kì cục lắm, cái gì mà cheo leo..keo keo ấy."
"Gì ạ ? Tên người ta mà chị cũng không nhớ sao ?!"
"Nhớ tên em là đủ rồi, MonMon !"
Sam nói hết câu thì liếm môi một cái với nụ cười có chút gian xảo. Mon lắc đầu cười đầy bất lực trước người phụ nữ xinh đẹp kia.
____....____....____...._____....____
"Chị sẽ định làm gì tiếp theo ?"
"Em là đang nói về việc gì ?"
Aka tới nhà riêng cũng là nơi làm việc của Chelsea để hỏi thăm tình hình khi thấy cô ta vẫn chưa có bất cứ động thái nào là sẽ làm gì đó với đôi tình nhân kia.
"Ơ..là việc của Samanun ấy ạ ! Chị quên rồi sao ?"
"Việc đó hả ? Chị không quên nhưng mà chị không rảnh rỗi để ý tới nó thôi."
"Chẳng phải chị đã nói sẽ.."
Aka định nhắc lại lời hứa của Chelsea lần trước rằng sẽ giúp đỡ anh ta nhưng câu chưa kịp nói ra đã bị cái nhìn sắc lẻm của Chelsea chặn lại. Bao nhiêu điều muốn nói cũng bị nuốt hết vào trong.
"Em xin lỗi !"
Hắn ta có chút khúm núm lại khi nói ra, Chelsea ngưng nhìn tiếp, chỉ lấy tay ra hiệu để Aka rời khỏi đây. Hắn cũng ngoan ngoãn làm theo, đi cũng không dám đóng cửa lại mạnh.
"Đúng là phiền phức !"
Chelsea cau mày tự nói một mình, trên tay là thông tin về tình hình sức khỏe của Sam. Cô ta lướt qua một hồi rồi đặt nó xuống khi chẳng thu lại được bất kì dữ liệu nào quan trọng.
"Samanun à, chúng ta sẽ còn gặp nhau mà nhỉ ? À còn cả bà nữa, thật là nóng lòng để được gặp lại."
Chelsea cười hiểm, đặt tay lên cằm suy nghĩ gì đó, chân thì không ngừng đung đưa.
____....____....____....____...._____
Ở một khoảng không gian khác cả Sam và Mon đều đang tận hưởng ngày đầu tiên trong kì nghỉ ở một vùng biển cách xa trung tâm thành phố nơi họ sống.
BẠN ĐANG ĐỌC
Dã tâm thiên thần
Fanfic"Loại người có thể bất chấp tất cả vì bản thân như cô thì biết cái gì gọi là tình yêu sao ?"