Chương 24: Thắng

163 12 0
                                    

"Nghỉ việc, tại sao chứ ??"

Sam nhận được tờ đơn từ tay Mon, cô cầm lấy mà xiết hờ vào cạnh giấy như có thâm thù đại hận từ kiếp trước.

"Em sắp kết hôn rồi ạ, cần thời gian để bắt đầu cuộc sống mới."

"Cái gì ?"

Sam ngạc nhiên đứng bật dây trong tích tắc, tay vẫn cầm lá đơn xin nghỉ của Mon mà sắc mặt dần biến đổi ngày một xấu đi.

Cô không ngờ tới bước này.

"Kết hôn ? Với ai ? Khi nào ?"

Sam quăng lá đơn sang một bên, vòng khỏi bàn làm việc để tới trước mặt Mon đối chất.

Cô khoanh tay lại nhìn chằm chằm vào người đối diện.

Nhưng chỉ nhận lại được sự lạnh lẽo trong đôi mắt sâu như đại dương kia.

"Người đó chị cũng biết.."

Cảm giác bất an trong Sam đột ngột ập đến như vũ bão, cô cố giữ bình tĩnh như cơ thể đôi lúc không thể kiểm soát được mà run nhẹ lên, hai mắt thì cứ chớp liên tục như máy may.

Sam hít một hơi thật dài và chầm chậm thở nhẹ ra bằng mũi, đợi Mon nói tiếp.

"Là Aka, chúng em sẽ kết hôn."

Ngắn gọn nhưng lại rất rõ ràng, Mon không chút giấu giếm nói thẳng ra.

Sam chớp mắt hai cái rồi mím môi lại, cau mày lườm Mon.

Cô cho rằng Mon đang giận lẫy mình nên mới nói chuyện thiếu suy nghĩ như vậy.

"Đừng đùa."

"Không đùa, chị có thể hỏi bố mẹ em để xác minh nếu rảnh."

"..."

Sam chôn chân tại chỗ, cả người như đóng băng.

Khó khăn nuốt một cái ực xuống rồi lại thả ra mấy chữ từ đôi môi vàng ngọc kia lúc thấy Mon toan rời đi sau khi vừa khiến mình đứng hình.

Sam ú ớ như trẻ tập nói, lí nhí cố níu kéo trong vô vọng.

"Đừng kết hôn có được không ?"

"Vậy chị cũng đừng lấy Kirk vó được không ?"

Mon nhận lại là sự im lặng từ Sam, nó cũng thay cho câu trả lời.

Một câu trả lời tệ hại.

Sam cúi gầm mặt nhìn nền nhà, trốn tránh ánh mắt Mon.

"Em tới để thông báo chứ không phải xin phép, vả lại cũng tháng sau em mới rời đi."

Mon đứng ngay cửa, định nói xong rồi mới đi.

Cô nhìn Sam thì thấy được bộ dạng có chút hèn mọn kia, cảm giác người trước mắt rất đáng ghét.

"Chắc cũng kịp để tham dự hôn lễ của chị và anh Kirk, yên tâm nha !"

Mon cười.

Khóe môi cong hết cả lên, Sam ngẩng nhẹ đầu nhìn cô, định nói nhưng lại thôi, lời gì cũng bị giam hết trong miệng.

Yên..

Tâm..

Nha.

Từng câu chữ như vết chó cào, hiện lên từng đợt khiến Sam đau nhói.

Dã tâm thiên thầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ