8.

5.1K 263 8
                                    

Pond nhíu mày, mấy đứa bạn tồi không giúp thì thôi bố mày tự tìm cách

Tối hôm đó, tiếng chuông cửa reo liên tục làm Phuwin từ trong giấc ngủ giật mình tỉnh dậy, cậu thuận tay với lấy chiếc điện thoại trên tủ đầu giường vừa nhìn thấy giờ trên màn hình hiển thị một giờ sáng, cậu nhíu mày thầm nghĩ

Giờ này ai lại rảnh rỗi đi bấm chuông phá giấc ngủ người khác thế không biết, lỡ làm mấy người còn lại thức thì sao ?

Thế là Phuwin lò mò đi xuống mở cửa, cậu hơi bất ngờ khi thấy p'Bright Win lại về sớm hơn dự định, em dụi dụi mắt

"hai anh về rồi ạ ?"

"Ơn trời hên là có Phuwin không là bọn anh đêm nay ngủ ngoài sân rồi"

Win véo má mềm của em vừa cười, do là hôm nay xong việc khá trễ nên đến bây giờ mới về nhà mà lại quên mất không đem theo chìa khoá, Bright cũng xoa đầu Phuwin

"xin lỗi vì phá giấc ngủ của em nhé, bọn anh quên đem theo chìa khóa nên mới bấm chuông giờ này"

"Không sao ạ, mấy anh vô nhà nghỉ ngơi đi"

Phuwin né sang một bên cho cả hai đi vào.

Em vừa chìm vào giấc ngủ không lâu, tiếng chuông cửa lại reo liên tục làm Phuwin một lần nữa thức giấc, em khẽ liếc nhìn chiếc giường bên cạnh thấy ai cũng đã ngủ say, cậu không nỡ làm mọi người thức giấc nên đành thở dài một hơi rồi đi xuống mở cửa

"Ôi Phuwin của em, may mà có anh"

Fourth ôm lấy em vào lòng, bĩu môi nói

"cảm ơn Phuwin nhiều nhé, chìa khóa nhà em quên mang theo em tưởng tối nay phải ngủ ngoài đường rồi đó"

Phuwin hình như đã nghe câu này rồi thì phải, nhưng thôi kệ cậu lách người sang một bên cho Fourth đi vào

Tiếng chuông cửa lại lần nữa reo lên, Phuwin vẫn là một lần nữa tỉnh giấc lúc nửa đêm, cậu rón rén bước ra ngoài tránh làm những người khác thức giấc, sao hôm nay các anh có xu hướng về nhà lúc nữa đêm vậy nhỉ ?

Không gian dưới nhà tối đen như mực yên tĩnh đến nổi có thể nghe thấy tiếng động dù là nhỏ nhất, Phuwin đang đi tìm công tắc để mở đèn thì nghe thấy tiếng bước chân rất nhỏ cộng với tiếng chuông cửa cứ reo liên tục làm cậu có phần sợ hãi.

"Phuwin"

Vừa nghe thấy tiếng gọi tên mình em sợ hãi hét lên, người kìa đi đến gần giữ em lại

"đừng sợ là tôi"

Khoan chờ đã, giọng nói này sao quen thuộc thế, cậu hé nhỏ mắt ra nhìn người trước mặt thở phào một hơi, may là Pond chứ không phải thứ mà cậu nghĩ, ơ Pond sao lại ở đây hồi nảy chẳng phải thấy anh đang ngủ à ?

Tiếng chuông cửa reo liên tục vẫn không thấy ai ra mở cửa, Dunk nhíu mày

"hỏng lẽ mấy đứa nó ngủ hết rồi ?"

"Ai mà biết được, lúc nảy còn nghe thấy tiếng hét của đứa nào nữa mà"

Joong lười biếng khẽ tự đầu vào vai cậu, không lẽ tối nay hai người phải ngủ ngoài đường à

[JoongDunk - PondPhuwin ] Em Là Mặt Trời Của AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ