Người hai mặt

106 6 0
                                    

Căn phòng tiếp theo tràn ngập ánh sáng khiến Carina không kịp thích ứng đành lấy tay che lại. Sau một lúc khi cô bỏ tay xuống , trước mắt là một quang cảnh lạ lùng. Đúng hơn thì đó là một bàn cờ phù thủy không lồ. Khung cảnh tan hoang như mới vừa có một cuộc chiến khốc liệt diễn ra. Những mảnh vỡ của các quân tướng rơi khắp nơi trên sàn. Có vẻ bàn cờ vừa kết với phần thắng thuộc về quân cờ đen.

Đi vào sâu hơn, Carina nhìn thấy Ron đang nằm bất tỉnh trên sàn và Hermione rồi bên cạnh đầy lo lắng. Cô tiến đến

-Hermione, chuyện gì vừa xảy ra vậy

Hermione quay đầu đầy vẻ bất ngờ xen lẫn vui mừng

-Chị Carina, sao chị lại ở đây

-Chị đã đến phòng các em nhưng không có ai ở đó vì vậy đã dùng bùa để lần theo các em. Nhưng Ron làm sao vậy

Hermione nhớ lại chuyện vừa xảy ra

-Ron, bồ ấy đã hi sinh quân cờ của mình để quân hậu không bắt Harry và để có thể đến quân vua và chiếu tướng.

Carina đảo mắt một vòng hỏi

-Vậy Harry đâu rồi?

-Bồ ấy đã vào trong đó

Hermione chỉ tay vào cánh cửa đồ sộ đang mở kia

-Được rồi Hermione, em hãy đưa Ron ra ngoài và cả tim cụ Dumbledore nữa. Chị sẽ đuổi theo Harry nên em đừng lo lắng.

Hermione không nói gì chỉ gật đầu kiên định. Song Carina quay người chạy thẳng vào cánh cửa. Đến căn phòng cuối cùng, đi một đoạn cô đã thấy hình ảnh hai người phía trước hiện ra , một tiếng hét vang lên

-LẠI ĐÂY, POTTER! NGAY BÂY GIỜ!

Vội nấp người vào bên cạnh lối đi để quan sát. Căn phòng khá tối khiến cô không thể nhìn rõ được người đang đứng đối diện với Harry là ai. Nghe được giọng nói và cả cái đầu quấn khăn kia cô đoán chắc đó là giáo sư Quirrell. Nhưng tại sao ông ta lại ở đây. Cuộc trò chuyện của hai người phía trước vẫn tiếp tục diễn ra nhưng cô không thể nghe rõ họ đang nói cái gì. Ngay đến khi cô định bước ra ngoài tiến về phía họ thì lão Quirrell đột ngột tháo những lớp khăn trên đầu xuống. Đứng đối với Harry để phần đầu phía sau của mình phản chiếu trong gương. Hình ảnh hiện lên trong gương khiến cô bàng hoàng không thể thốt được lời nào. Phía sau sọ của Quirrell, lại là một gương mặt nữa. Nó trắng như bột, với đôi mắt đỏ rực và một cái mũi tét ra, trông như một con rắn. Gương mặt đó quá đỗi quen thuộc với cô cho dù cô có muốn quên đi thì cũng không thể. Nó đã trở thành nỗi ám ảnh trong tuổi thơ của cô.

Mãi chìm trong thế giới của bản thân, cho đến khi Carina định thần lại thì đã thấy lão Quirrell nhào đến bóp cổ Harry. Cầm chắc cây đũa trong tay, chĩa thẳng vào lão Quirrell

-Tránh xa Harry ra! Oppugno(bùa tấn công)!

Nhìn thấy tia sáng phóng tới, lão nhanh chóng thả tay lùi lại phía sau. Thoát khỏi bàn tay đó, Harry vội ôm lấy cổ của mình rồi hít thở một cách dồn dập. Cô tiến đến chắn trước Harry. Quirrell ngẩng đầu nhìn cô. Từ trong gương cô có thể thấy Voldemort - gương mặt ác quỷ bây giờ lại mỉm cười, giọng hắn thì rít lên:

[ĐN Harry Potter]Kiếp này sẽ hạnh phúc!?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ