cầm theo mấy hộp đồ ăn từ nhà ăn ra, lee minhyeong cảm thấy hình như mình điên mất rồi, vì sao lại đột nhiên lấy nhiều đồ như vậy... chẳng lẽ đem về ăn một mình sao? nhưng mà bữa tối đã ăn rất nhiều rồi... nhưng mà vứt đi cũng không được...
nếu thế thì làm cách nào để đưa cho cậu ta đây? từ khi ryu minseok quay về đội, chính mình cũng chưa nói được với người ta câu nào, giờ đột nhiên mang đồ này nọ đưa đến cho cậu ta, có phải là quá kì lạ không...
nghĩ một hồi, vẫn là chạy đến trước cửa phòng ryu minseok, trong phòng không có ai, xem ra là đã stream xong, đột nhiên lee minhyeong thở phào một hơi, cúi đầu nhìn đống đồ ăn trong tay, dường như lại có chút mất mát.
ryu minseok trở lại phòng, ngồi xuống bên giường, lấy điện thoại ra, mở album ảnh riêng tư, bên trong đều là ảnh bản thân cùng lee minhyeong, có những bức ảnh hai người lén nắm tay nhau lúc live stream, cũng có mấy bức ảnh nhìn nhau cười lúc tham gia ghi hình, còn có một ít ảnh chụp cùng nhau ra ngoài chơi vào ngày nghỉ, còn có cả những món quà nhân ngày kỉ niệm được lee minhyeong tặng...
lee minhyeong vẫn luôn thích ôm em như vậy, nhìn tất cả ảnh chụp, ryu minseok hít sâu một hơi, nhớ lại mỗi lần ôm em, lee minhyeong đều mang theo mùi hương nước giặt thơm ngát, ấm áp lại ngọt ngào... cảnh tượng như hiện ra ngay trước mắt em...
các đội tuyển sau khi xác nhận danh sách tuyển thủ cũng không có bao nhiêu thời gian để chuẩn bị cho mùa giải mới, lịch trình tập luyện cũng trở nên dày đặc hơn.
điều duy nhất không thay đổi có lẽ là bộ đôi đường dưới không còn phối hợp chặt chẽ như trước nữa.
nhóm fan phát hiện ra mỗi lần thắng trận đấu, việc bắt tay của bộ đôi đường dưới cũng không còn nữa rồi, sau khi chạm tay với đối thủ, chào tạm biệt khán giả, lee minhyeong sẽ đeo ba lô, bước đi rất nhanh, không chờ ryu minseok lấy một lần. đường trên cùng đi rừng cũng rơi vào trường hợp bất đắc dĩ, không dám vỗ tay ăn mừng, chỉ có thể cùng cả đội ôm nhau, mong có thể giảm bớt sự căng thẳng.
trong lúc phỏng vấn tuyển thủ đạt pog, mc có hỏi liệu có phải t1 đã đổi phong cách ăn mừng hay không.
lee minhyeong lắc đầu, bình tĩnh trả lời: "chúng tôi vẫn phối hợp rất tốt, thắng trận là sự cố gắng của toàn đội, cho nên ăn mừng tập thể cũng không tệ."
ryu minseok ở đằng sau nhìn lee minhyeong, nhớ tới ngày trước, mỗi lần thi đấu xong, lee minhyeong đều là người đầu tiên quay qua tìm mình để đập tay ăn mừng... trong lòng càng thêm chua xót.
choi wooje thấy thế liền tiến lên, ôm lấy ryu minseok, cắt ngang mạch suy nghĩ của em, hỏi em xem buổi tối có muốn cùng nhau ra ngoài ăn không, ryu minseok bảo không đi, trở về phải hướng dẫn cho support dự bị.
choi wooje: "suốt ngày hướng dẫn cho nhóc ấy thôi, anh cũng phải quan tâm hơn đến bản thân chứ?"
ryu minseok: "nhưng đây vốn là chuyện anh phải làm mà."
lck có luật trẻ hóa, sau khi thi đấu được khoảng nửa mùa giải, vị trí trên bảng xếp hạng dựa vào sự phối hợp ăn ý của toàn đội mà luôn đảm bảo ở vị trí dẫn đầu. ban huấn luyện xét đến việc những trận kế tiếp đều đối mặt với các đội nhóm dưới, sau khi thảo luận kĩ lưỡng quyết định để hỗ trợ dự bị lên thi đấu, dù sao cũng là thành viên từ academy, cũng cần phải rèn giũa nhiều một chút. chính vì thế, vị trí support được nhường lại, ryu minseok ngồi tại phòng chờ xem trận đấu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[guria][edit] gương vỡ lại lành
Fanfictionnguồn: https://xinjinjumin127075444588.lofter.com/view lee 'gumayusi' minhyeong x ryu 'keria' minseok lowercase fic edit chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi đâu khỏi wattpad này editor chỉ đảm bảo 70-80% nội dung gốc, chúc quý zị đ...