Bữa trưa đạm bạc nhưng lại ngào ngạt hương thơm được dọn sẵn ra bàn, tất cả đều do Sư phụ dốc lòng chuẩn bị, chỉ là thiên vị Fort một chút có thêm hai ba món đặc biệt hơn. Bụng réo inh ỏi khiến ai nấy đều phải nhanh chóng ngồi ngoan yên vị đợi làm lễ.
"Sư phụ chỉ thương mỗi P'Fort thôi không thương tụi con gì cả. Toànnnn món anh ấy thích" – Theme chỉ tay từ đầu đến cuối bàn, giọng chua chát kéo lên quãng tám.
"Đúng... đúng... đúng" – Cả ba người kia đều đồng tình gật đầu như một cái máy.
"Không phải con có khẩu vị giống với Fort sao?" – Sư phụ mỉm cười, từ tốn trả lời – "Đây đều là món các con thích rồi còn gì, ta bắt con chép phạt đấy nhé!"
"Đừng ạ, đừng ạ. Có chỉ muốn làm không khí vui hơn thôi!"
Peat ngồi cùng bọn trẻ ngay bên cạnh Fort, giữa một bầu không khí tràn ngập tiếng cười thế này, nếu không vô tình chửng lại một nhịp thì có lẽ anh cũng quên mất Impire là "nhân vật" máu mặt trong giới xã hội đen, thường xuyên xuất hiện trong các giao dịch hàng cấm.
"Sao chú không ăn đi ạ?" – Tinn nhìn anh quan tâm rồi dùng cái tay nhỏ nhỏ trướn người gắp thức ăn bỏ vào chén cho Peat – "Đây là cà tím hầm, Bố Fort rất thích ăn. Chú thử đi ạ!"
"À..." – Anh có chút bất ngờ, hơi bối rối nhìn xung quanh lại bắt gặp anh mắt của Fort đang chăm chú nhìn mình.
"Ăn thôi!" – Cậu không nhanh không chậm lên tiếng.
"Ừm..." – Anh khẽ gật đầu, lại hướng Tinn – "Cám ơn con nhé!"
*
"Tạm biệt Sư phụ. Chúng con rất tiếc phải đi rồi ạ!"
"Các con đến, dù ít hay nhiều cũng là niềm vui của bọn trẻ. Hãy cố gắng giữ gìn sức khỏe và sống thật tốt các con nhé! Vẫn là câu nói cũ "Con người luôn gặp khó khăn trong việc buông bỏ đau khổ. Với nỗi sợ hãi về những điều bất định, họ chọn chịu đau khổ trong những thứ quen thuộc", hãy vứt bỏ nó đi được không"
"Chúng con sẽ ghi nhớ ạ!"
"Đừng ghi nhớ!" – Sư phụ nắm lấy bàn tay của Fort nhưng ánh mắt lại hướng về Peat ở phía xa – "Hãy làm con nhé, hãy trân trọng người ấy vì nếu con mất đi rồi thì có lẽ con sẽ phải hối hận cả đời đấy Fort ạ!"
"Vâng, tạm biệt Sư phụ ạ!" – Fort gật đầu cúi chào.
"Tạm biệt mọi người, hẹn gặp lại nha!"
Xe đã đợi ở giữa sân để chuẩn bị đưa Thủ lĩnh trở về lại dinh thự sau một ngày dài làm công đức ở Wat Saket. Lego chạy đến níu tay Fort và Peat lại, đeo cho hai người sợi chỉ đỏ mong cầu bình an và may mắn.
"Chúng con sẽ chăm ngoan, sẽ học tốt và sẽ cầu nguyện của cho hai người mãi mãi được cạnh nhau"
"Oh... cám ơn con, Lego" – Peat ôm lấy con bé vỗ về – "Các con phải thật ngoan, đợi Bố Fort quay lại với các con nhé"
"Có cả chú nữa đúng không ạ?"
"Bố đã hứa với các con thì sẽ không nuốt lời. Ở lại với Sư phụ ngoan nhé. Tạm biệt!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Remake] |FORTPEAT| P'Peat, em ở đây!
FanfictionĐôi lời tác giả: Xin chào mọi người. Thực ra bộ fic "Nắm lấy tay em" này, với couple đầu tiên là GOT7 MARKSON mình đã viết từ 5-6 năm trước rồi. Tuy nhiên mình khá có duyên với các couple niên hạ nên sau này mình đã edit và cập nhật văn phong mới ch...