Peat ngước nhìn khách sạn năm sao De'Ril – một trong những cơ ngơi xa hoa, lộng lẫy bậc nhất của Riley nằm ngay giữa trung tâm thành phố. Hôm nay anh vận trên người một chiếc áo sơ mi trắng cùng quần jeans sẩm màu, cẩn thận tươm tất đến gặp hắn ta để giúp Impire lấy về hợp đồng lớn. Nghe có vẻ viễn vông đúng không nhưng biết làm sao được anh đã thật sự tự đến rồi.
"Xin chào, tôi là người của Impire. Có hẹn gặp ngài Riley ạ"
"Cậu tên là gì ạ?" – Một cô lễ tân giọng nhỏ nhẹ.
"Peat ạ!"
"Khun Peat, mời theo tôi. Ngài ấy đã đợi cậu lâu rồi đấy ạ"
Peat theo chân tên vệ sĩ cao to đến thang máy dành riêng cho khách mời của chủ nhân tòa cao ốc, thiết kế trong suốt của nó giúp anh có thể dễ dàng quan sát được mọi thứ xung quanh. Càng đi lên cao, không gian nơi đây càng thêm tĩnh lặng và... nguy hiểm. Tầng trên cùng dường như chỉ có duy nhất căn penhouse của Riley.
"Xin đợi một chút!"
Tiếng nhạc sập sình bên trong như một hồi chuông cảnh báo Peat rằng anh đã thực đi quá xa khỏi vùng an toàn trước giờ của mình. Thế nhưng nghĩ đến Fort cùng tất cả mọi người đã từng giúp đỡ mình ở Impire, anh không thể nào lùi bước nữa.
"Xin mời ạ!"
Cánh cửa mở ra một lần nữa, tiếng ồn ào càng dội lại lớn hơn, ngay khi Peat bước vào thì nó ngay lập tức đóng sầm lại. Đôi mắt mở lớn kinh hãi, cảnh tượng trước mắt làm anh chấn động đến thất thần.
"Ngoan nào... phải ngoan mới không bị phạt hiểu chưa?"
"Ahh... đừng... đừng đánh nữa..."
"Anh còn chưa thỏa mãn đâu..."
Riley chỉ mặc một chiếc quần, ngồi chễm chệ trên một chiếc sofa dát vàng, được các chàng trai nom còn nhỏ tuổi hơn cả Peat vây quanh hầu hạ. Không chỉ một mình hắn mà bọn thuộc hạ thân cận cũng có mặt và đang được "thưởng thức" những "món quà" ngon lành được gửi đến từ tứ phương các bang lớn nhỏ. Người thì nuốt nước mắt chịu đựng, kẻ thì chống cự bị bạo lực, tra tấn đến máu me đầm đìa. Mùi rượu nồng nặc, mùi thuốc lá dày đặc cả mùi tanh tưởi của những "chiến lợi phẩm" kia tất cả nhưng đánh gục hoàn toàn một Peat chưa trải chút sự đời nào.
"Món chính của chúng ta tới rồi này. Cục cưng tôi chờ em lâu lắm rồi đấy nhé"
"Không... xin lỗi ạ!" – Peat tay chân run rẩy, hoảng loạn vụt quay đi liền bị hai tên canh cửa giữ lại – "Đừng..."
Peat sợ hãi bị kéo đến gần chỗ của Riley, các chàng trai trẻ kia bị lôi qua hết một bên để chừa chỗ lại cho "nhân vật chính". Hắn ta nhanh chóng ôm lấy vòng eo mỏng manh của anh, hít một hơi thật sâu mùi hương quyến rũ nơi hõm cổ thứ làm hắn cao hứng.
"Ngài Riley, ngài đang làm gì vậy?"
"Em có biết thằng nhóc Thitipong đó cứng đầu như thế nào không, nó nhất quyết không để tôi động vào dù chỉ làm một sợi tóc của em nữa. Chết tiệt!"
"Khun Fort sao?" – Trong tâm trí anh bây giờ cực kỳ trống rỗng, không thể tiếp nhận nổi bất cứ thứ gì ngoài việc cố gắng rời khỏi đây.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Remake] |FORTPEAT| P'Peat, em ở đây!
FanfictionĐôi lời tác giả: Xin chào mọi người. Thực ra bộ fic "Nắm lấy tay em" này, với couple đầu tiên là GOT7 MARKSON mình đã viết từ 5-6 năm trước rồi. Tuy nhiên mình khá có duyên với các couple niên hạ nên sau này mình đã edit và cập nhật văn phong mới ch...