Chap 18: Ra mặt

228 16 5
                                    

Những lời nói hôm qua của Noeul cứ văng vẳng bên tai, Fort tuy vẻ ngoài rất bình thản nhưng anh biết lửa giận của cậu đã bùng lên, cậu chỉ là đang vì anh mà chấp nhận nhún nhường bất phản kháng. Tình huống này rồi cũng sẽ xảy ra, anh quyết tâm sẽ bảo vệ cậu rồi thì làm sao để cho hắn ta nhục mạ Fort nữa chứ.

"Fort, đây là ai vậy?" – Peat cười nhưng lại không mang ý cười, bình thản nhìn Riley nghiêng đầu hỏi. Hắn ta nhìn anh giả ngây giả ngô trước mặt không khỏi thích thú mà bật cười.

"Tiểu mĩ nhân, đêm hôm ấy em ở dưới thân tôi khóc lóc van xin. Em vì sao vô tình mà quên tôi nhanh như vậy chứ?"

Bàn tay dơ bẩn của Riley vươn ra muốn mơn trớn khuôn mặt tuyệt đẹp Peat thì ngay lập tức bị Fort nắm lại, hất văng.

"Đây là người của tôi, Ngài tốt nhất nên ý tứ một chút!"

Fort nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt hằn lên tơ máu, bàn tay đặt ở sau lưng Peat càng siết chặt lấy anh ngăn không cho mình mất kiểm soát mà động thủ với hắn. Riley còn dám nhắc đến đêm hôm đó, vì hắn mà cậu suýt mất anh, nếu không phải vì hắn thì P'Peat của cậu đã không ám ảnh như vậy.

"P'Peat!" – Đám nhóc nhìn anh cực kỳ lo lắng.

"Oh! Tôi nhớ ra rồi" – Anh vẫn rất bình tĩnh đáp lại – "Cơ mà những lời Ngài vừa nói ra thật khiến người khác đau lòng đó"

"Cậu có ý gì?!?" – Hắn khá ngạc nhiên về thái độ của người trước mặt.

"Chẳng phải ban đầu Ngài Riley cũng muốn món hàng rẻ rúng này để đổi lấy hợp đồng triệu đô cho Impire sao?" – Peat bước lên phía trước gần hơn với Riley, khuôn mặt thiệt thòi khiến ai nhìn cũng cảm thấy thật đáng thương – "Nếu nghĩ đến can đảm thì Ngài mới là người mà chúng tôi bái phục đấy"

"Đứng ở vị trí khác rồi nên cậu ăn nói ghê gớm quá nhỉ?" – Khuôn mặt Riley từ từ biến sắc những vẫn không quên thói cũ xóc xỉa một câu.

"Cũng nhờ ơn Ngài se duyên tác hợp tôi mới tìm thấy định mệnh của cuộc đời mình, từ dạo đó trí nhớ không lưu được những khuôn mặt quá tầm thường nữa"

"Cậu..."

"Này anh ăn nói cho cẩn thận, dám tỏ thái độ đó với Ngài Riley hả?"

"Ngài Riley!" – Peat lớn tiếng tiếp tục dằn mặt đến cùng, lần này hướng đến người tình bé nhỏ vừa lên tiếng của hắn – "Ngài lớn tiếng công kích Khun Thitipong nhưng bản thân là chọn một người giống tôi như thế, chắc Ngài đã thương nhớ món hàng rẻ rúng này lắm nhỉ?"

"Này..."

Chiếc người tình nhỏ bé của Riley tức giận quát lớn, không lường trước được vừa tiến đến gần Peat thì đã bị bộ ba chiến thần Nut, Theme, Tonnam chặn lại, sợ hãi đành ngậm ngùi lùi về sau. Cái này gọi là lấy trứng chọi đá, chỉ một tên nhãi ranh lại dám động đến người của Impire.

"Chàng trai... ở đây vẫn chưa đến lượt cậu lên tiếng đâu. Cẩn thận cái mạng đấy" – Peat bắt lấy cằm cậu ta, ép y nhìn thẳng về phía mình gằn giọng cảnh cáo.

Một P'Peat nghiêm nghị, bình tĩnh và chẳng ngán bố con thằng nào làm cho tất cả mọi người đều phải sửng sốt. Fort liếc nhìn Noeul, đêm qua cậu đã nhờ Noeul khuyên nhủ Peat, cuối cùng cậu ta đã làm gì khiến cho quả đào nhỏ nhà cậu thức tỉnh đến mức này.

[Remake] |FORTPEAT| P'Peat, em ở đây!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ