44

814 63 9
                                    

-Mẹ…

-Jurong, đi về phòng ngay.

-Con muốn chơi với chị.

-ĐI VỀ PHÒNG NGAY!

Yerin hét lên làm Jurong sợ đến điếng hồn, nước mắt ào ạt rơi xuống rồi bỏ về phòng mất. SoMin sợ hãi vô cùng, nó lại đến rồi, những lời chửi mắng, những trận đòn roi lại đến rồi.

-Mày hay nhỉ, tao đã nói là hôm nay mày không được ăn cơ mà, bị điếc rồi sao?

Vừa nói Yerin vừa đi lại gần hơn với gương mặt đầy giận dữ, SoMin sợ lắm,  con bé cứ túm chặt chăn như chiếc phao cứu mạng, lời xin lỗi đến miệng cũng không còn sức để nói ra.

-Dạo này không ăn đòn nên nghĩ mình làm chủ nơi này rồi sao? Tao nói cho mày biết, vì sự xuất hiện của mày mà mẹ con tao phải trở nên khốn đốn, phải chăm sóc cho mày hả, tao không rảnh như thế, tao chỉ muốn mày chết quách đi cho xong.

Yerin nhìn xung quanh để tìm kiếm thứ gì đó có thể cầm lên để trút giận được. Cành cây khô trong bình hoa được Yerin rút ra, nó không chỉ nhỏ mà còn có nhiều gai nhọn. SoMin muốn chạy nhưng chân cứ đông cứng không sao nhúc nhích, ánh mắt sợ sệt càng lúc càng rõ ràng hơn.

-Hôm nay dù thế nào cũng sẽ không ai cản tao được, mày tới số rồi đấy nhóc con.

Vừa nói xong, roi đầu tiên đã được giáng xuống lên tay con bé, SoMin chỉ biết ôm chặt lấy chú gấu bông mà chịu trận, một tay lại che lên đầu theo phản xạ tự nhiên. Những roi tiếp theo cứ nối tiếp nhau, cánh tay nhỏ xíu đã chảy máu, quần áo cũng vì những gai nhọn xé rách ra.

-Chết đi, mày chết theo mẹ mày đi, tại sao mẹ con mày cứ muốn cướp tất cả của tao vậy hả?

-Dì ơi…đừng đánh…đừng đánh…

SoMin sợ rồi, SoMin thật sự sợ rồi, không một ai ở đây cứu SoMin cả, vì người giúp việc sớm đã về rồi. Con bé cứ nằm đó nức nở mặt cho những trận đòn roi giáng xuống cơ thể nhỏ bé của mình.

-Đau quá…hic…ba ơi…

-Ba mẹ cái quỷ gì nữa, mày không cầu cứu được ai nữa đâu.

Đánh đến mệt người, Yerin mới chịu ngừng lại, cũng là lúc SoMin sắp ngất xỉu vì đau. Nhưng cô làm gì buông tha cho SoMin dễ dàng như vậy. Bình nước uống trong phòng SoMin vẫn còn khá nóng, Yerin lại trực tiếp đổ lên người SoMin khiến con bé hét lên vì nước nóng chạm vào vết thương. Ngay lập tức Yerin liền tát thật mạnh vào mặt bé con mà ra lệnh.

-Ngậm cái mồm mày lại, tao rất ghét phải nghe tiếng mày, có hiểu không?

Cơn mưa rào bỗng dưng kéo đến, sấm chớp đùng đùng như sự giận dữ của ông trời dành cho Yerin. Thế mà cô ta không có chút sợ hãi, còn nhếch mép cười rồi nắm tóc SoMin kéo đi, mặc cho con bé vùng vẫy vì đau đớn.

-Dì ơi…làm ơn…làm ơn tha cho con…con xin lỗi…xin lỗi mà…

Tiếng nấc nghẹn đau thương đến xé lòng nhưng không một ai có thể thấu hiểu được. Yerin lôi con bé như thế từ lầu đến cửa lớn, mái tóc bị kéo mạnh khiến da đầu của SoMin đau đớn vô cùng, nhưng không một ai có thể cứu SoMin cả, không một ai có mặt ở nơi này.

SINGLE DAD [KOOKMIN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ