Sắc trời đã thay đổi sau một cơn mưa quá sức dữ dội vào đêm trước, Yerin tỉnh giấc rồi nhẹ nhàng đi xuống lầu, chẳng biết bây giờ con bé sống hay chết, nhưng chắc là sẽ không chết được đâu, SoMin sẽ không ngốc đến mức không biết tìm chỗ trú mưa, nhìn cũng sáng sủa thế cơ mà, cứ ra ngoài xem con bé thế nào rồi vào xóa camera cũng chưa muộn, dẫu sao ngày mai bọn họ cũng mới về mà.
Thế nhưng khi mở cửa ra, cô không còn thấy SoMin đâu nữa, người giúp việc đến làm từ sớm cũng bảo không thấy cô bé bên ngoài, nhưng có nhiều máu nằm trên sàn nhà vào buổi sáng và họ đã dọn dẹp sạch sẽ rồi.
Yerin nhếch mép dùng điện thoại gọi ngay cho Juno, cứ nói rằng con nhóc ấy đã đi lạc, thế là xong chuyện, dù sao đến ngày mai họ mới trở về, nó có đi cũng đã đi xa lắm rồi, SoMin mất thì ba phần tài sản còn ai thừa kế ngoài Jurong của cô nữa. Tiếng chuông điện thoại không reo quá hai hồi đã có người hồi đáp.
-Anh ơi, SoMin con bé đi lạc đâu mất rồi, em tìm cả đêm không được, anh có thể cho người tìm con bé về không, em lo lắng chết mất.
-Thật là đã tìm kiếm cả đêm sao?
Yerin hoảng hồn đến làm rơi cả điện thoại, chẳng biết từ lúc nào Juno đã về nhà. Ánh mắt sắc lạnh làm cô có chút e dè không biết phản ứng làm sao.
-Anh…anh về khi nào thế…
-Cách đây ba mươi phút.
-Không phải ngày mai mọi người mới về sao ạ?
-En có vẻ không vui khi mọi người về nhỉ, tôi về sớm là để tiễn em đi đấy.
Yerin ngơ ngác không hiểu Juno nói gì, bất chợt cảnh sát từ đâu đi đến, cô run rẩy đến không thể chạy, chỉ biết đứng đó nhìn Juno ra lệnh cho người bắt mình đi.
-Anh làm gì vậy Juno, buông tôi ra.
-Các file từ camera tôi đều đã sao chép vào đây, khi nào vụ kiện bắt đầu tôi sẽ có mặt, cảm ơn các anh nhiều nhé.
-KIM JUNO! ANH ĐIÊN RỒI SAO? CÁC NGƯỜI THẢ TÔI RA, THẢ RA!
Mặc cho Yerin vùng vẫy thế nào cũng là vô ích. Đêm qua khi nhận được thông tin cả ba đang cấp cứu, Juno và TaeJi lập tức trở về, anh hiện đang ở bệnh viện và Juno phải về nhà để xem xét lại chuyện gì đã xảy ra. Ngay khi nhìn thấy được những cảnh đánh đập tàn nhẫn ấy, cậu vô cùng tức giận mà ngay lập tức báo cảnh sát, không một ai được làm hại đến người của nhà họ Kim.
-Ba…
Jurong nắm lấy vạt áo của Juno mà kéo nhẹ, ánh mắt đã sưng đỏ vì khóc rất nhiều.
-Ba ơi…mẹ đánh chị…mẹ đánh chị nhiều lắm…chị đã khóc…chị SoMin đã đau lắm…
-Không sao không sao, con đừng lo lắng, chị sẽ mau khỏe rồi về nhà với con, đừng khóc nhé con trai.
-Mẹ…họ bắt mẹ của Jurong…ba ơi…họ bắt mẹ đi mất rồi…
-Mẹ không ngoan nên mới bị như thế, Jurong đừng khóc, vào nhà thôi con trai.
–----
Jimin từ từ mở mắt nhìn ngắm xung quanh, mùi sát trùng đặc trưng của bệnh viện xông thẳng vào mũi khiến em vô cùng khó chịu. Em từ từ ngồi dậy, nhìn ngắm cơ thể của mình, dù bị thương nhiều nhưng không đau đớn gì cả, thế còn Jungkook và SoMin thì sao.
![](https://img.wattpad.com/cover/334571198-288-k440478.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
SINGLE DAD [KOOKMIN]
FanfictionKhi Jungkook và Jimin lần đầu làm ba và phải nuôi nấng một đứa trẻ không phải là của mình, liệu họ có thể trở thành một người ba xuất sắc hay không? Begin: 15/02/2023 End: 26/06/2023