Đến tầm chập tối, Trí Tú với Trân Ni mới dắt tay nhau về nhà. Trên đường đi chẳng ai nói với ai câu nào, có lẽ vì ngại, hoặc chỉ đơn giản là im lặng để cảm nhận hơi ấm từ bàn tay đối phương đang nắm lấy tay mình thôi, thế là đủ lãng mạn rồi. Nói nhiều mất hay.
Về tới Tú liền lật đật chạy đi nhóm bếp củi nấu bữa tối, Tú vừa lấy từ vốn riêng của mình ra chút ít chạy ra chợ mua lấy một con gà, có cả cà pháo muối, còn mua cả một rổ trứng vịt để riêng cho vợ nữa cơ. Thấy người ta thương vợ ghê không...
Còn về phần nàng, Trí Tú đã đẩy nàng đi tắm rồi, Tú không cho nàng động vào cái gì cả. Kim Trí Tú ngốc nghếch đó còn dọa nàng nếu không đi tắm sớm lát trời tối mà tắm sẽ gặp ma. Đối với một cô gái thông minh như nàng thì đời nào tin vào mấy cái câu đe doạ trẻ con đó. Ừ, và thế là nàng nghe lời đi tắm nhân lúc trời còn chưa ngả tối hẳn. Nàng chưa gặp ma bao giờ nhưng nàng sợ ma là thật. Mà họ Kim đó đang yên đang lành lại còn nhắc tới, khổ cái thân nàng tối nay nàng ám ảnh nhớ lại mấy câu chuyện ma cỏ linh tinh lại ngủ không được mất thôi...
Đợi ông với thầy đi làm về rồi tiện ăn cơm gia đình luôn, nay Trí Tú nấu cháo gà, Trí Tú còn đặc biệt bỏ riêng một cái đùi cho vợ, cái còn lại Tú để phần ông, thầy thích phao câu còn Tú chỉ ăn cánh gà thôi, mấy phần thịt khác Tú xé nhỏ rồi nấu chung với cháo cho cả nhà ăn.
Còn có nộm đu đủ nữa, ông nội thích ăn nên Tú ra vườn hái rồi làm cho ông nội.
Bữa cơm hôm nay trông đầy đủ, tươm tất hẳn ra.
"Tú mời ông, mời thầy, của vợ." - Trí Tú xới cơm vào bát, mời từng người một rồi mới xới riêng cho mình.
"Tú nay làm nộm đu đủ hả...?" - Ông nội nhìn đĩa nộm, nửa muốn nửa không, chắc lại mất thêm cây đu đủ nữa rồi, tiếc đứt ruột ông mất.
"Dạ, Tú biết ông thích nên làm đấy ạ. Mà nãy trời tối quá, Tú lấy tạm một quả thôi, không phải đu đủ ươm nên chắc không ngon được như hôm trước..." - Tú chu môi, chắc ông nội ăn không được ngon, ông nội sẽ buồn Tú lắm. Thôi thì để lần sau Tú làm ngon hơn chuộc lỗi với ông nội.
"À vậy hả? Vậy lần sau chỉ cần lấy một quả rồi làm nộm thôi cháu nhá, không cần ươm hay chín gì đâu. Tú làm cho ông ăn là ông vui rồi."
Ông nội cười giả lả, may quá, đu đủ còn nguyên.
"Chứ không phải thầy tiếc cây đu đủ của thầy hả? May nay nó lấy một quả, chứ nó mà như hôm bữa chắc..." - Thầy ngồi cạnh nhìn ông nội cưng Tú mà thấy ghen tị, thầy làm gì sai liền bị ăn đòn, còn Trí Tú lại được bao che. Công bằng ở đâu?
"Hôm bữa...là thế nào vậy thầy? Thầy kể con nghe với ạ."
Nàng tò mò, chỉ là món nộm đu đủ sao mà cả ông với thầy lại để tâm quá. Nghe thầy nói chuyện, nàng gặng hỏi.
Trí Thành trong bữa cơm kể nàng nghe, vừa ăn vừa kể về giai thoại đu đủ ươm, thầy còn kể cả câu chuyện cái mái nhà lợp lá chuối nữa. Cả nhà được một phen cười nắc nẻ, hả hê, còn Trí Tú thì phóng ánh mắt giận dỗi nhìn sang thầy, vợ cười Tú kìa, người ta cũng quê chứ bộ, biết người ta ngốc rồi mà cứ trêu miết. Giận!
BẠN ĐANG ĐỌC
KIM NGỐC CỦA KIM TIỂU THƯ
FanfictionKim Trân Ni bất đắc dĩ vì hứa hôn khi xưa của ông cố nhà nàng mà phải cưới Kim Trí Tú...