Trân Ni lấy tạm cái áo khoác bên ngoài, nàng quay lưng lại, người chen vào giữa dựa hẳn vào lòng Tú. Nàng kéo hai cánh tay người ta ôm vào eo mình...
Không gian yên lặng, Trí Tú bắt đầu kể...
Cách đây khoảng một năm, trước khi Tú và Trân Ni quen biết nhau, Trí Tú đợt đó vì ham chơi nên chạy qua làng bên. Không biết định mệnh làm sao đó, lúc đi ngang qua sông liền có một người con gái níu tay Trí Tú lại, người kia quỳ lạy khóc lóc van xin Tú hãy cứu lấy người yêu nàng. Trí Tú ngơ ngơ nhưng thấy có người đang vùng vẫy dưới sông nên không nghĩ nhiều mà nhảy xuống cứu. Lúc vớt được người ta lên bờ rồi Tú mới nhìn rõ, người này là một nữ nhân a, đã vậy còn rất khả ái, không hiểu vì sao lại chọn đến cái chết. Thật khờ khạo!
Trí Tú nhìn tình cảnh trước mắt mình, cái người van xin quỳ lạy cô kia đang hôn cô gái mặt mũi đã nhợt nhạt, khóc nức nở, miệng cô ấy không ngừng lẩm bẩm nói chuyện với người đang lặng im nhắm mắt.
Tú không hiểu nhiều, chỉ đơ ra đó mà tiếp tục nhìn, mãi một lúc sau thì nữ nhân kia mới từ cuống họng phun ra cả bọc nước sông, ho sặc sụa thở gấp. Hai mắt họ nhìn nhau, họ khóc rồi ôm lấy nhau như thể buông nhau ra là sẽ mất nhau vậy.
Trí Tú có chút lạ lẫm với tình cảnh này, Tú thấy họ ôm hôn nhau, hai nữ nhân cũng có thể sao?
Đồng tử Tú giãn nở hết cỡ, Tú như đứa trẻ con học thêm được điều mới. Có điều Tú hơi hờn hai nữ nhân kia, rõ ràng Tú là người nhảy xuống cứu mà, Tú mệt mà không an ủi hay cảm ơn người ta lấy một tiếng. Người gì đâu mà bất lịch sự hết sức.
Cảm giác như có người cứ nhìn chằm chằm mình, hai nữ nhân kia mới vội buông nhau ra như một thói quen, đỏ mặt họ ái ngại nhìn Trí Tú.
"A...hai chị cứ thơm nhau tiếp đi. Kệ Tú!"
"Cảm ơn đằng ấy rất nhiều vì đã cứu lấy chị tôi. Thật không biết làm sao để đền đáp."
"Chị ạ? Tú thấy hai người hôn môi nhau mà? Không phải người yêu? Là chị em ạ? Lạ...lạ quá."
Trí Tú gãi đầu khó hiểu, ông nội từng bảo với Tú chỉ có người yêu mới được hôn nhau. Nãy rõ ràng Tú thấy hai chị ấy hôn nhau mà, không phải hai người là người yêu sao?
"Đằng ấy tên...Tú sao?"
Sau một hồi lặng im, người con gái được Tú cứu mạng cũng đã lên tiếng, cô ấy nói với giọng khàn khàn. Có lẽ người ta đã biết Tú đây bị ngốc.
"Dạ. Tú tên Kim Trí Tú. Nhà có nuôi một ông nội và một thầy."
Tú cười tươi roi rói, giới thiệu gia phả nhà mình cho người lạ nghe vô tư như một đứa trẻ.
"Tôi tên Lệ Sa. Còn đây là Thái Anh. Người yêu tôi..."
Hai người kia cũng vì độ dễ thương của Trí Tú làm cho bật cười. Ngốc nghếch mà đáng yêu.
"Tú..."
"Dạ?"
"Tú nghe không rõ sao?" - Thái Anh ngập ngừng hỏi lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
KIM NGỐC CỦA KIM TIỂU THƯ
FanfictionKim Trân Ni bất đắc dĩ vì hứa hôn khi xưa của ông cố nhà nàng mà phải cưới Kim Trí Tú...