extra: in another life [end]

556 85 7
                                    

seoul, tháng 6 năm 2047.

thời tiết mùa hè nóng bức oi ả, sung hanbin vác theo khung tranh chạy hối hả trên đường đến lấm tấm mồ hôi. cậu phải đi giao tranh cho khách, đã trễ giờ nhưng lại không bắt được xe buýt, kết quả phải chạy bộ thôi.

đường phố nắng nóng, xe thì tấp nập, hanbin ôm khung tranh to đùng chạy qua mấy con phố, băng qua mấy con đường đông đúc xe cộ, cuối cùng cũng đến được nơi giao đồ.

địa điểm là một quán cà phê, nơi này là chỗ khách quen của hanbin, khách hàng là chủ quán, một anh chàng ngoài 30 rồi nhưng vẫn phong độ ngời ngời.

"cậu chạy bộ đến đây à?"

ricky nhìn hanbin thở hồng hộc liền ngạc nhiên hỏi.

"vâng ạ, vì không đón được xe nên em chạy đến."

"cậu vẫn ngốc như vậy."

ricky mỉm cười, sau đó kéo hanbin vào quán muốn mời cậu ấy uống nước.

ricky đã trở thành khách quen của hanbin được 2 tháng kể từ khi cậu ấy mở dịch vụ. ricky thích tranh của hanbin, nó khiến anh rất hoài niệm.

trong từng đường bút nét vẽ dường như chứa đựng một phần nào đó của người bạn thân ricky.

tranh của hanbin được treo ở khắp quán, điều đó khiến cậu sinh viên rất hạnh phúc khi đến quán, cũng vô cùng vui mừng vì có người yêu thích tranh của mình, mấy lần đòi giảm giá cho ricky nhưng bị anh từ chối.

"không cần, giá trị của bức tranh giảm đi sẽ khiến người mua không còn đủ trân trọng nó nữa."

ricky đã nói như vậy thế nên hanbin đã luôn cố gắng hết sức mỗi khi ricky yêu cầu.

anh mời hanbin một món nước có cái tên rất đặc biệt: forget me not.

đây cũng là món bán chạy nhất của quán.

"sao lại có tên là forget me not vậy ạ?"

một lần hanbin đã hỏi anh như vậy. ricky luôn mời hanbin món này, mà chính hanbin cũng thích nó.

"thật ra tôi không phải người mở ra quán cà phê này, nó vốn là của gia đình bạn thân tôi, forget me not cũng là món đầu tiên mà bạn tôi sáng chế."

hanbin gật gù: "vậy sao? vậy anh ấy đâu rồi?"

ricky dừng một chút, nhìn hanbin chằm chằm: "anh ấy mất hơn 20 năm rồi."

hanbin biết mình vừa gợi lại nỗi đau của người khác, liền lí nhí: "xin lỗi anh."

ricky mỉm cười: "không sao, tôi tin nó đang sống rất tốt."

"vậy forget me not có nghĩa là gì?"

"người đầu tiên được thưởng thức món này là người mà bạn tôi rất yêu, nhưng anh ấy đã mất do bị bệnh nan y, sau đó vài năm thì bạn tôi cũng bị trầm cảm mà tự sát. nó có nghĩa là xin đừng quên tôi."

hanbin gật gù cảm thán, hoá ra món đồ uống này nó ý nghĩa như vậy, đúng thật là câu chuyện khiến người ta đau lòng.

.

sau hai tháng, zhang hao và taerae kết thúc chuyến thực tập của mình, hôm nay là ngày cuối cùng của họ, vì vậy mọi người đã tổ chức một buổi tiệc chia tay nhỏ.

binhao | forgetmenot ✓Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ