16. TIỂU DỤ THỤ - WONYOUNG

169 13 0
                                    

Còn nhớ khi vẫn còn ngồi trên giảng đường đại học rất nhiều lần những sinh viên y khoa được các giảng viên nhắc nhở . Nói rằng khi khoác lên người blouse trắng , nhất định phải có một cái đầu lạnh cho dù là đối với bất cứ ai , vậy mà có rất nhiều người khi chứng kiến người thân mình bị đẩy lên xe cấp cứu vẫn không sao bình tĩnh nổi.

Mặc dù Wonyoung ngày hôm đó khi được chuyển đi quả thật không đến nổi giống như mẹ cô vào nhiều năm trước . Nhưng cảm giác ngồi trên chiếc xe đó , với tư cách là một thân nhân khiến cô vô cùng khó chịu .

Thân nhiệt của Wonyoung khi nhập viện là 42 độ , rất may cô đến kịp . Nếu như để tình hình này kéo dài sợ rằng con mèo nhỏ đó sẽ một phen sống dở chết dở.

Về phía STARSHIP , sau khi cô hoàn thành ca phẫu thuật cũng được nghỉ trong hôm nay . Nhưng ngày mai Yujin vẫn phải đi làm , có điều cô đối với việc nhìn Wonyoung nằm mê man trên giường bệnh , thật sự chỉ muốn ích kỷ một phen chuyện gì cũng không màng đến nữa .

" Lão công , có phải chị không vậy ? " – Wonyoung đôi mắt không sao mở to lên được , liên tục dụi mắt muốn nhìn rõ người đang ngồi bên cạnh mình.

" Đừng cử động tay đó của em , chảy máu rồi "

Sốt cao kèm với việc uống quá nhiều rượu khiến cho cơ thể của Wonyoung mất nước trầm trọng . Từ lúc nằm trên giường bệnh đến bây giờ cũng đã truyền đến chai nước biển thứ hai.

Vừa rồi Wonyoung đem tay phải của mình cử động nhiều khiến kim luồn đâm sâu vào mạch của nàng , làm máu bị tác động chảy ngược lên một đoạn . Yujin ngay lập tức đem tay của Wonyoung để xuống , còn giúp nàng lấy một mảnh khăn giấy ướt lau quanh mi mắt của tiểu bệnh nhân này.

" Lão công , em mệt quá , giống như mới vừa được sinh ra một lần nữa vậy  " – tay phải cũng bị cô giữ lại , Wonyoung đành phải sử dụng tay không thuận đặt lên trán của mình.

" Sốt đến 42 độ , xém chút nữa chị phải làm ma chay cho em " – vừa rồi cô có đặt nhiệt kế kiểm tra cho Wonyoung , đã hạ được một ít rồi xem ra bồi dưỡng thêm vài ngày liền ổn.

Bình thường cô chăm Wonyoung vô cùng khoa học , thân nhiệt chỉ lên đến 39 độ cũng làm cô lo lắng , chỉ bỏ mặc có vài đêm liền lên hơn 40 độ . Em cũng 24 tuổi rồi đấy , không biết đến bao giờ em mới chấp nhận mình lớn đây.

" Em sợ đến lúc làm ma chay cho em chị lại phải phẫu thuật cho một ai đó . Đến mồ kia xanh cỏ cũng chưa gặp được chị... " – tiểu nhỏ mọn Wonyoung cắn cắn môi đầy ủy khuất , không nhắc đến thì thôi , hễ nhắc lại liền muốn khóc.

" Wonyoung , chị là bác sĩ " – Yujin đưa tay xoa nhẹ lấy cổ tay của nàng , thở dài một tiếng chỉ đủ cho bản thân nghe.

Bất quá cô cũng không biết nên giải thích thế nào , đối với loại tình huống này rõ ràng cô không tự chủ được . Đem một ly nước đến bên cạnh nàng , môi cũng đã khô khốc đến như vậy , thật sự nhìn thôi bản thân cô hiện tại còn khó chịu hơn cả Wonyoung . 

" Lão công , có một giai đoạn em rất ghét bác sĩ . Lúc nghe chị nói chị là sinh viên y khoa em đã không muốn tiếp tục giao du với chị nữa "

[ANNYEONGZ] BÁC SĨ, CHỊ CỨU EM ĐINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ