27. TRỌNG SẮC KHINH BẠN

117 10 0
                                    

Bắt đầu kể từ cái hôm Wonyoung biết mình vẫn còn sử dụng được , tâm trạng đã trở nên vui vẻ hơn bao giờ hết . Bệnh trạng cũng theo đó thuyên giảm không ít , chỉ nằm trên giường thêm ba ngày nữa đã có thể đến STARSHIP tìm Yujin .

Mặc dù tâm lý của Wonyoung đã không có gì đáng ngại , nhưng cô vẫn duy trì trạng thái cật lực sủng ái tiểu tình nhân đến quá đáng . Mấy hôm nay Wonyoung quả thật cảm thấy trẻ ra mấy tuổi , cảm giác được cưng chiều này thật giống như năm đó bỏ nhà theo cô khi mới 17 tuổi a . Lúc đó chị ấy cũng vô cùng ôn nhu như vậy , làm người ta sống chết bên cạnh chị ấy suốt cho đến tận 5 năm .

" Em không đi cùng nhóm biên kịch sao ? " - lần trước nghe nói có tham gia series phim kinh dị , không biết đã hoàn thành đến giai đoạn nào rồi.

" Vừa mới ở chỗ bọn họ về thôi , cũng may những đồng nghiệp này của em thật tài giỏi "

Sau một trận bạo hành nàng tốn rất nhiều thời gian để bình phục , vì thế đối với tác phẩm lần này sợ rằng trễ nãi . Wonyoung bàn bạc với Kim Jiwon gạch tên của nàng ra khỏi ban biên tập nhưng bọn họ chẳng những không làm vậy , còn giúp nàng hoàn thành luôn phần dang dở . Đúng là lần này Wonyoung về Hàn Quốc kết giao đúng bạn , toàn là những người tài giỏi lại hỗ trợ nhau không màn chiến lợi cho riêng mình .

" Em đến giờ này chị không thể đưa em đi ăn cơm trưa rồi , bất quá tối liền đưa em đi ăn bù có được không ? "

Chỉ còn đúng mười lăm phút nữa cô phải vào thăm khám bệnh nhân , vừa rồi trước khi Wonyoung đến cô cũng đã dùng xong bữa trưa với đồng nghiệp . Sao đến lại không báo trước thế nhỉ ?

" Người ta biết chị bận nên đã tự ăn rồi mới đến đây " - nhà hàng vừa rồi làm ăn chậm trễ chết được , nếu không vẫn còn khối thời gian trò chuyện với lão công .

" Hôm nay sao lại ngoan như vậy ? " - rất may mắn cô có phòng riêng , nếu không bây giờ muốn hôn nàng một cái cũng phải nhìn trước sau .

" Tức là sau khi chị tan ca , có thể đưa em đi gặp con hồ ly tinh đó được không ? "

Mấy ngày nay người ta suy nghĩ thông suốt rồi , chị ấy đã nhiều lần giải thích chỉ là hiểu lầm , cũng nên tin tưởng lão công của mình mới phải . Cơ mà nếu hiểu lầm thật , hôm đó không phân biệt thị phi đánh người ta nhập viện . Dù sao vẫn nên đi xin lỗi một tiếng , cũng không biết có còn sống hay không ?

" Chị mới nói em ngoan, em lại muốn đi hành hung người ta " - nụ hôn trên vai của Wonyoung , bỗng chốc biến thành một dấu răng thật nhạt nhưng cũng đủ nhìn ra được .

" Lão công đừng có cắn em mà , người ta chỉ muốn đi xin lỗi " - chị nha , vừa mới nhắc đến con hồ ly tinh chị lại muốn cắn em . Người ta lại giận chị bây giờ , thật rát đó.

" Được , vậy chiều tối chị đưa em đi thăm nó "

" Em về đây "

Người ta dạo gần đây rất nghe lời , không có muốn làm ảnh hưởng đến công việc của chị . Nghe nói đã bị nhận một bản kiểm điểm rồi , lỡ như nhận luôn bản thử hai thì thật tội . Vì thế sau khi bàn bạc xong liền muốn về , nhưng Yujin lại đem nàng yên vị ngồi lên bàn áp vào bức tường phía sau thật nhanh chóng .

[ANNYEONGZ] BÁC SĨ, CHỊ CỨU EM ĐINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ