10. CHỈ LÀ ANH XUI THÔI

108 15 0
                                    

Một lượng máu nhất định lấy ra được
Yujin xử lý cho vào túi dự trữ . Từ thời khắc cô lấy kim tiêm ra ngoài cho đến khi xử lý một vài chuyện sau đó , Wonyoung vẫn không nói chuyện với cô , ở trên ghế sofa nằm úp mặt vào trong khóc thút thít.

" Em vẫn còn đau sao ? Đưa chị xem " – blouse trắng ngồi trên thành ghế dựa , một tay xoa nhẹ lấy cánh tay của nàng.

" Chị quá đáng lắm , chị cố tình lừa em đến đây "

Kể từ hai năm trước , cứ mỗi ba tháng Yujin sẽ đem nàng đi lấy máu . Lúc đầu Wonyoung còn tưởng mình bị bệnh nan y , sau đó mới biết bản thân nằm trong nhóm máu hiếm . Yujin làm như vậy là để tích lũy gì đó cho nàng.

" Rh –, em mang trong mình nhóm máu 10.000 người chỉ có 4-5 người . Sau này lỡ như em cần phẫu thuật hay bị tai nạn mà không có người cho máu thì làm sao ? "

Đã rất nhiều lần cô giải thích với Wonyoung , nhưng hầu như cứ đến ngày lấy máu nàng lại trốn mất . Nhưng dù thế nào cũng được , cô luôn có cách đem Wonyoung làm việc này . Mặc dù mỗi lần xong việc nàng đều rất giận cô.

" Cũng không biết có phải chị đem máu em đi bán không nữa ? " – mỗi lần lấy đều lấy nhiều đến như vậy , tay của nàng không đến nửa tháng không hết bầm . Thử hỏi làm sao mà không xót cơ chứ ?

"Phải , chị đem máu của em đi bán , còn bán được rất nhiều tiền , nên bây giờ đưa em đi ăn " – hôm nay cô không có ca trực vào buổi sáng , chỉ muốn đến bệnh viện để dụ Wonyoung tới thôi , bây giờ vẫn là nên đem đi tẩm bổ một chút.

" Em không đi , có chết em cũng không đi . Ăn cho mập chị lại lụi em nữa , thà để em đói chết thôi " – Wonyoung vùng vẫy trong tay cô nhưng vẫn bị Yujin bế gọn trong lòng mình.

Bởi vì tránh camera quay lại hành vi ám muội này , Yujin bế Wonyoung ra đến cửa mới đem nàng thả xuống . Lúc đầu thà chết cố thủ không chịu đi nhưng dạ dày chết tiệt bán đứng nàng kêu lên lớn tiếng . Hiện tại đã yên vị ở một quán ăn vừa mới mở , vừa gọi vừa được tặng kèm , ăn đến độ no căng cả bụng.

" Lấy máu khiến hồng cầu đổi cũ thay mới , khiến da dẻ càng hồng hào hơn " – Wonyoung thích làm đẹp như vậy, cô thường xuyên dùng mọi lý do thế này để khích lệ nàng a~.

" Người ta đi hiến máu nhân đạo xong còn được vài trăm , đường , sữa. Chị lại keo kiệt đến vậy chỉ khao em một bữa cơm khuyến mãi " – ly trà tắc bị nàng uống hơn một nữa , lắm lúc còn đem ống hút có trong ly cắn cắn đầy nghịch ngợm.

" Muốn mua gì cứ quẹt thẻ , không cần phải nói nhảm " – Yujin đem chóp mũi của Wonyoung ngắt lấy , chỉ có ôn nhu như nước.

Thật ra thẻ thì đứng tên của Yujin , nhưng 5 năm trước đã thuộc về quyền sở hữu của nàng . Nhưng mỗi lần muốn mua gì đó đều không tự ý quẹt thẻ , luôn nói đông nói tây đợi Yujin đồng ý mới đi mua a ~

" Lát nữa chị đi mua quần áo với em được không ? Cuối tuần em có một event với hội biên kịch " – Yujin có mắt thẩm mỹ rất tốt , vì thế thường xuyên là stylist bất đắc dĩ cho nàng.

" Không được , em mỗi lần lựa đều rất lâu . Đầu giờ chiều chị có ca trực , em tự mình đi đi " – mỗi lần cô đi chung với Wonyoung không đến ba tiếng không về , còn biến thành xào phơi đồ miễn phí nữa.

[ANNYEONGZ] BÁC SĨ, CHỊ CỨU EM ĐINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ