26. EM LÀ TÂM CAN, LÀ BẢO BỐI

137 9 0
                                    

Bác sĩ tâm lý cô cũng đã mời đến gần như mỗi ngày một vị , đa số đều ngán ngẩm lắc đầu bỏ về tự cho rằng mình vô dụng . Nói bản thân cô tự gây ra vẫn nên tự giải quyết hậu quả , còn không chỉ có thể đem nàng đến bệnh viện tâm thần càng nhanh càng tốt .

" Wonyoungie ngoan , mở miệng ra " - hôm nay cô được về sớm hơn mọi ngày , không cần phải nhờ điều dưỡng tự mình chăm sóc cho Wonyoung .

So với mấy hôm trước , tình trạng hôm nay của tiểu tình nhân đã có chuyển biến tốt hơn . Bằng chứng chính là có đôi khi sẽ mở miệng nói chuyện làm Yujin có niềm tin sẽ đem Wonyoung làm cho khỏi bệnh .

" Nóng ... "

Sở dĩ nàng cũng không dự định nói chuyện với cô , nhưng suốt ngày im lặng như vậy cảm thấy nhạt nhẽo muốn chết người ta . Hơn nữa hôm trước trong lúc bọn họ trao đổi với nhau , Wonyoung có nghe lén được nói muốn đem nàng vào bệnh viện tâm thần . Một phen bị hù đến tỉnh , người ta còn chưa rong chơi đủ lại bắt nửa đời còn lại phải vô đó , thật không chịu...

Còn nữa , tuy nói hiện tại nhìn thấy cô vẫn còn khiến cho Wonyoung oán hận , nhưng không biết có phải kiếp trước mắc nợ không , vẫn là không nhẫn tâm dứt áo ra đi . Còn im lặng không nói có khi khiến tên bác sĩ Ahn nghĩ rằng nàng khùng thật , chẳng phải có cớ cho chị ta ra ngoài tìm thú vui mới lạ hay sao ?

" Còn nóng không ? " - bộ dạng nửa giận nửa hờn kia có chút đáng yêu , bất quá so với nét mặt mấy hôm trước đúng là bớt u sầu ảm đạm .

" Muốn uống rượu '

Cái gì ? Bây giờ nàng rõ ràng là người bị hại . Chị ta đang muốn dùng yêu thương bù đắp , chỉ hận không thể sủng nàng lên đến tận mây xanh . Còn không được nước làm tới cũng không phải Jang Wonyoung của chị.

" Không được , em vẫn chưa khoẻ hẳn " - đừng có nói cô không biết Wonyoung làm nũng , nhưng ít nhất so với thần kinh không ổn định mấy hôm trước vẫn tốt hơn .

Thân thế vẫn còn chưa tốt hẳn lại muốn bước xuống giường , vốn dĩ Wonyoung chỉ muốn hù doạ Yujin một chút , nhưng kết quả cuối cùng lại thật sự té nhào xuống sàn không sao ngồi dậy được . Đã qua đến hơn một tuần rồi , nơi đó của nàng có phải đã hư rồi hay không ? Tại sao vẫn không cử động được , tại sao vẫn còn đau đến muốn khóc luôn thế này ?

" Em bước xuống giường để làm gì , chị lấy cho em là được " - vừa rồi cô bị Wonyoung doạ đến sắp làm rơi luôn cả tô cháo , chỉ muốn uống rượu thôi cũng không cần liều mạng vậy chứ ?

Hiện tại nhìn Wonyoung rất giống con rùa nhỏ đáng thương , không thể nào tự mình ngồi dậy được . Đặt qua tô cháo vẫn còn nghi ngút khói , nhẹ nhàng bế lấy cả cơ thể yếu ớt của nàng yên vị một góc trên giường . Đến bây giờ tiểu tình nhân nhà cô cuối cùng chịu không nổi , có bao nhiêu nước mắt đều muốn đem ra dìm chết cô a ~

" Uống một ly thôi cũng được , tại sao phải khóc ? Hay em bị đau ở đâu ? Nói chị nghe "

Vừa rồi cô muốn đỡ Wonyoung ngồi dậy sau đó sẽ đem rượu đến cho nàng . Nhưng nhìn thấy tiểu tình nhân khóc đến thành tiếng , đôi vai gầy cũng run lên bần bật rốt cuộc không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

[ANNYEONGZ] BÁC SĨ, CHỊ CỨU EM ĐINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ