Truyện bên lề (1)

2K 72 7
                                    

Nhược Hàng dạo gần đây thở dài liên tục, trừ những lúc không có Tinh Dã bên cạnh, cậu ta sẽ thở dài đánh động cho tất cả người xung quanh nghe thấy mệt mỏi của mình. Hàn Bắc đẩy gọng kính, cau mày, lâu lắm mới hẹn nhau được một bữa mà cứ nghe tiếng thở dài mãi.


"Hà..."


"Thôi, thôi ngay! Bị làm sao đấy hả? Cảm thấy nhớ tên kia quá thì nắm tay nhau nhìn mặt sống đến hết đời luôn đi!"


Nhược Hàng nhếch môi, chống cằm nhìn Hàn Bắc đang xắn miếng tiramisu cho vào miệng. Có bao nhiêu quán, lại đi chọn cái quán trông như cho lứa tuổi teen thế này, Tiệm trà bánh dâu tây? Có phải thiếu nữ không vậy?


"Hàn Bắc, Thư Tương chặn số anh rồi đúng không? Anh đừng có mong yêu được ai khác, tất cả đối với anh đều chỉ là thay thế cho Tần Diệu thôi."


"À, ra là muốn nói chuyện kiểu đấy đấy à?"


Nhược Hàng phồng má, chọc tức Hàn Bắc cũng không làm tâm trạng cậu khá hơn. Cứ định mở lời mấy lần rồi lại thôi, nhưng nếu không nói ra sẽ không biết phải chia sẻ với ai nữa.


"Anh có hiểu cảm giác mà, mà, mà...cảm tưởng như tất cả đều đang rất ổn rồi, nhưng thực ra nó như đống chất thải của voi, của ngựa, của..."


Nhược Hàng trình bày mãi không xong một câu chuyện, nhưng Hàn Bắc lại không quát mắng nhưu ban nãy. Cảm giác ấy Hàn Bắc đương nhiên hiểu, anh cứ nghĩ tạm thời giam giữ Tần Diệu lại một chỗ, đợi đến khi đám cưới xong xuôi sẽ quay trở về như cũ, nhưng rồi...


"Nhược Hàng, sao cậu lại kết hôn với Tinh Dã?"


"Tôi chỉ định trói buộc anh ấy một thời gian để đùa giỡn, thật đấy." - Nhược Hàng cả đời này đều ngoan ngoãn nghe lời bố mẹ, muốn một lần thử đi chệch khỏi quỹ đạo bình thường trong cuộc đời.


"Tôi luôn giả là một thằng con trai tốt đẹp nhất trước mặt bố mẹ. Yêu ai cũng không thành, vậy mà lại đột ngột muốn cưới Đới Tinh Dã, muốn đẩy anh ấy tới nơi chỉ có thể phụ thuộc vào tôi. Cái chính là, tôi chẳng quan tâm tới ánh mắt người khác nghĩ thế nào."


Đó cũng là điều Hàn Bắc không làm được.


Anh đã tham dự lễ cưới của Nhược Hàng và cả em trai mình, nhưng anh chỉ vì sợ ảnh hưởng tới danh tiếng, tới tham vọng tiến tới của bản thân nên lập hợp đồng hôn nhân với người mình không hề yêu. Để rồi ngày kết hôn, cũng là ngày người anh yêu nhất rời xa cõi đời này.


"Không nói nữa, đến giờ em đi đón anh ấy rồi."


[Đam mỹ] Cưỡng chế chiếm đoạt (End)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ